Trở về nhà đã là rạng sáng, bác quản gia vẫn còn chưa ngủ. Kỷ Thụy không ngoài dự đoán bị ông ấy đuổi đánh vòng vòng. Tạ Uyên thản nhiên xem màn kịch Kỷ Thụy chạy trốn khắp nơi được vài phút rồi đi thẳng lên lầu. Kỷ Thụy thấy vậy vội vàng chạy theo.
Hai phút sau, hai người ngồi trên ghế sô pha trong phòng ngủ chính ở tầng ba. Nhận thấy bầu không khí hơi nghiêm túc, Kỷ Thụy hắng giọng một cái, mông nhích ra ngoài một chút:
- Bây giờ cũng muộn rồi, nếu không có gì thì cháu xin phép về ngủ trước...
- Ngồi xuống. - Tạ Uyên liếc nhìn cô một cái với vẻ cảnh cáo.
Kỷ Thụy lập tức ngồi thẳng: - Chú út có gì muốn dạy bảo ạ?
Tạ Uyên không nói gì, chỉ chăm chú nhìn cô. Đèn trong phòng ngủ có ánh sáng dịu nhẹ, hắt xuống đôi mắt hẹp dài của anh làm phản chiếu thành những đốm sáng li ti. Kỷ Thụy chậm rãi chớp mắt, lặng lẽ ôm ngực.
- Làm gì đấy? - Tạ Uyên thấy cô lại làm trò quái đản, lập tức hỏi một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play