Hiếm lắm Kỷ Thụy mới nhận được phản hồi tích cực từ chỗ anh, thế là sướng rơn nhảy tưng tưng tại chỗ ba cái. Tạ Uyên giật mình vì hành động của cô, liếc nhìn xung quanh thấy không ít người cũng bị cô thu hút sự chú ý, thật sự thấy bó tay:
- Đến mức này cơ à?
- Đương nhiên rồi! - Hai mắt Kỷ Thụy tỏa sáng như sao khi cười: - Hiếm khi thấy chú thích ăn cái gì, chú út đợi cháu nhé, cháu đi giành thêm cho chú hai xiên nữa.
Nói rồi cô xắn tay áo lên quay đầu rời đi, dáng dấp như kiểu phải làm một vố lớn. Tạ Uyên cản không nổi nên đành mặc kệ cô.
Mưa càng lúc càng nhỏ, đến mức gần như sắp tạnh hẳn. Nếu không phải vì không khí ngoài trời vẫn còn quá ẩm ướt thì đúng là khiến người ta nghi ngờ trận mưa to trước đó chỉ là ảo giác do thành phố tạo ra. Lửa trại trong sân vẫn cháy lụp bụp, mấy cô cậu thanh niên ngà ngà say tụm năm tụm ba lại chém gió đủ chuyện trên đời, ra dáng chẳng biết sầu muộn là gì.
Và người không biết sầu nhất trong số đó chính là cô gái chạy lăng xăng quanh lò nướng kia.
Tạ Uyên ung dung dựa vào ghế, nhìn cô vừa cười toe toét chào hỏi mọi người, vừa nhanh tay lẹ mắt giành giật đồ nướng. Cứ mỗi lần cô "xí" được một xiên là những người xung quanh lại kêu than oai oái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT