Vào lúc bốn người này biết thân phận của Kỷ Thụy thì cũng đã nghĩ tới việc mấy lời nói bậy của họ sẽ lộ ra ngoài, nhưng chẳng ai ngờ nó lại vỡ lở ra vào ngay lúc này.
Con nhỏ này là học sinh tiểu học hả? Có biết đối nhân xử thế là gì không, ai đời lại đi mách lẻo ngay trước mặt người ta như vậy!
Trong bầu không khí yên tĩnh, Tạ Uyên buông dao nĩa xuống, dao nĩa bằng bạc chạm nhẹ với đồ sứ tạo ra âm thanh lanh lảnh. Tạ Minh vội vàng đứng lên, ghế dựa đằng sau vang lên tiếng kéo lê trên mặt đất đầy chói tai do động tác đứng dậy quá nhanh của ông ta.
- Chuyện đó... A Uyên à, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi. Sao nhà bác có thể nói những lời như thế được. - Ông ta cười nịnh nọt, không nhịn được lau mồ hôi.
Tôn Phương Quyên cũng đứng lên theo:
- Đúng thế đúng thế, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi. Lúc ấy bác đeo tai nghe bluetooth nói chuyện điện thoại ấy mà, chắc là mắng người khác bị con bé nghe thấy nên con bé tưởng đang nói mình. Chứ hai bác là trưởng bối, sao có thể mắng một cô bé như vậy được.
Tạ Khâu không thích thấy dáng vẻ nịnh bợ này của bố mẹ, lập tức nhíu mày:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play