Trang Khê bật cười, nghe Ông nội Sinh Nhật nói vậy, cậu lại thấy ý tưởng này thật thú vị.
Ông nội Sinh Nhật cười tủm tỉm, “Nguyện vọng này đúng là không nhỏ, nhưng chúng ta có thể biến nó thành một nguyện vọng nhỏ, ai bảo hôm nay con là hoàng tử nhỏ cơ chứ.”
Trang Khê hưng phấn gật đầu. Chỉ cần có thể thực hiện được nguyện vọng, cậu chẳng quan tâm đến lý lẽ nào cả. Bất kể bằng cách nào, cậu đều vui vẻ và vô cùng biết ơn.
Ông nội Sinh Nhật bảo cậu mở quang não lên.
Viễn Viễn và Trạch Trạch đã phải cày cuốc hơn mười ngày ròng, cuối cùng cũng tích góp đủ tiền mua quà sinh nhật. Sau hơn mười ngày bị vắt kiệt sức, hai nhân vật nhỏ tả tơi nằm liệt trên giường. Lúc này, cả hai mới thấy công việc trồng trọt thật sự là thiên đường.
Cả hai đắp chăn ngủ một giấc say sưa, sáng sớm vừa mở mắt đã ăn mặc chỉnh tề để chờ Tiểu Khê.
Họ đợi rất lâu mà vẫn không thấy Tiểu Khê xuất hiện, bèn lo lắng rằng cậu đã sang phòng của người kia. Cả hai gần như cùng lúc ra khỏi cửa, ló đầu ra nhìn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play