Khi Thẩm Tông và mọi người tới doanh trại quân đội, đoàn trưởng Lưu đã chờ họ từ lâu.
Đoàn trưởng Lưu là một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi, vóc dáng cao gầy, trên người toát ra khí chất uy nghiêm đặc trưng của người lính.
Biết họ đến nơi, chú ấy không chỉ đích thân ra đón mà còn đứng ngay cạnh xe, tận tay đỡ ông cụ và vị chuyên gia họ Triệu xuống xe.
Sau màn giới thiệu, chú ấy bật cười hào sảng, quay sang ông cụ nói: “Bác sĩ Cố, cháu đã nghe danh bác đã lâu!
Lúc cháu vừa đến Bắc Ninh đã được nghe kể, đợt dịch ở trấn Thanh Sơn là do bác phát hiện đầu tiên, lại còn báo cáo kịp thời, giúp lãnh đạo ở đó có thêm thời gian ứng phó, ngăn chặn dịch bệnh lan rộng.
Công tác phòng dịch lần này, bác và cả gia đình mình đều xứng đáng được ghi công lớn!”
“Lãnh đạo khách sáo rồi, tôi là bác sĩ, đó là việc mà tôi nên làm, đâu dám nhận công lao gì.” Ông cụ khiêm tốn đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play