Tổ trưởng Trần thoáng hiện vẻ chua chát trên gương mặt.
“Mọi người bảo tôi đưa ra đề xuất, nhưng tôi thì biết cái gì chứ? Nếu tôi biết nên làm thế nào thì tôi đã lên tiếng với cấp trên rồi, ai mà chẳng mong vượt qua giai đoạn khó khăn này cho nhanh.
Nếu nhất định phải hỏi tôi nghĩ gì... thì tôi chỉ có thể nói: nếu có thể đi thì đi đi. Nhất là mấy người trẻ tuổi, ra ngoài tìm đường cũng tốt. Nghe nói đâu phải cả nước đều bị động đất, cũng chẳng phải nơi nào cũng có dịch bệnh.”
Tạm biệt tổ trưởng Trần, hai ông cháu cùng nhau quay về.
Hôm nay thị trấn hầu như không có người ngoài, người dân trong thị trấn thì đều bận đi kiểm tra sức khỏe nên khu vực trạm thu mua phế liệu cũng không đông người.
Khi họ quay lại, không chỉ chỗ phế liệu mà nhóm họ mang đến đã được bán xong mà cả đợt phế liệu thứ hai do mấy thanh niên quay về trước đem đến cũng đang được cân tính thành khẩu phần đồ ăn.
Vừa thấy hai người quay về, mọi người lập tức vây lại, lo lắng hỏi: “Sao rồi? Cấp trên nói thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT