“Ắc quy hả?” Lưu Hiểu Phong cau mày: “Thứ đó bây giờ hiếm lắm, chưa chắc đã đổi được.”
Điện sinh hoạt vẫn chưa được khôi phục, người dân phải xoay xở đủ đường để sống qua ngày. Tấm pin năng lượng mặt trời, thiết bị tích điện... những thứ đó hiện tại đều thuộc hàng siêu hot, không chỉ khó mua mà giá còn đắt đỏ.
“Không nhất thiết phải là ắc quy đâu, cục sạc dự phòng loại công suất lớn cũng được. Sạc dự phòng chắc dễ đổi hơn ha? Trước kia thứ này rẻ mà. Nếu tìm được thì mua vài cái luôn nhé.”
Thẩm Tông vừa nói vừa chỉ vào mấy bao lương thực vừa mới khiêng lên: “Nếu khoai tây không đủ thì lấy đám gạo này đổi cũng được. Chồng với ba chồng em không có nhà, chỗ này ăn cũng chẳng hết. Nếu vẫn không đủ thì anh cứ nói rồi em tính cách.”
Thấy cô xem trọng chuyện này như vậy, Lưu Hiểu Phong nào dám lơ là. Anh lập tức gật đầu đồng ý, nói sẽ ra ngoài hỏi thử ngay bây giờ.
Mấy người còn lại trong nhà cũng nghe ra có điều gì đó không ổn.
“Tiểu Thẩm, chẳng phải nhà mình đã có tấm năng lượng mặt trời rồi sao? Mà chị nhớ là nhà mình vẫn còn mấy cái ắc quy mà. Sao vậy, lại sắp có chuyện gì nữa à?” Chu Dĩnh lo lắng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT