Lớp băng tan dần, Sầm Dự sờ sờ vết sẹo nơi khóe mắt mình. Trên người hắn cũng chẳng thiếu những vết thương lớn nhỏ, nhưng vì da dày thịt béo nên cùng lắm chỉ đau vài ngày, chảy tí máu rồi cũng khỏi.
Huống hồ với hắn, chỉ cần mặt không thêm sẹo mới là quan trọng nhất. Nếu lại để con chim cánh cụt mập kia cào thêm một nhát, hắn biết giấu mặt vào đâu!
Nghĩ tới đây, Sầm Dự càng thấy tức, tên Đế Khuyết không sợ chết kia đúng là mỗi chiêu đều nhắm vào mặt hắn.
Những con hải cẩu tiến hóa xung quanh hắn có phần lúng túng, khẽ hỏi:
“Lão đại, vậy tiếp theo… chúng ta phải làm gì?”
“Còn làm gì được nữa?” Sầm Dự trừng mắt, chỉ đại lên lớp băng trên đầu, “Trước hết nghỉ ngơi chút đi, không phải có mấy cái xác đông cứng sao, lôi xuống xử lý.”
Bọn kia liên tục gật đầu, không dám hé răng thêm lời nào.
“Không biết là may hay xui, vừa ra đã đụng phải tụi nó sau cơn bão tuyết.” Thật ra trong lòng Sầm Dự vẫn có chút sợ, khả năng tiến hóa của Đế Khuyết quá nhanh, nếu không phải cơn bão tuyết tiêu hao thể lực hắn…
Má nó, cứ thế này nữa chắc ông đây đói chết mất!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play