Mai Hưng Hiên có co hội liên lượn lờ trước mặt Cố Minh Trì, ninh nọt nói: "Trì gia, tin tức lần này của chúng ta hiệu quả rất tốt, rất nhiều người không dám đăng ký nhà ở Đào Dương nữa, nhưng tin tức luôn có tính thời sự đúng không, nếu ngài coi trọng tôi, tôi sẽ nói chuyện với bố tôi ở Đào Dương, để tôi vào ở, sau này tôi sẽ là tai mắt của ngài ỏ Đào Dương, có tình hình gì sẽ báo cáo cho ngài ngay lập tức, chúng ta liên tục tung tin tức tiêu cực, liên tục gây ảnh hưởng." Mai Hưng Hiền cảm thấy mình sắp đổi đời, nếu được Cố đại ca coi trọng, thăng tiến không phải là vấn đề, ông ta sẽ không còn phải sống trong cống rãnh làm công việc vất vả nữa.
Cố Minh Trì nhìn ông ta qua cặp kính gọng bạc, nhếch mép cười lạnh: "Sau chuyện này Đào Dương sẽ cho ông vào ở?
Rốt cuộc là ông thấy tôi dễ bị lừa, hay là người của Đào Dương bị mù?"
Hơn nữa anh ta cũng đã hiểu, Tô Đào căn bản không quan tâm đến danh tiếng.
Ván này, anh ta thua.
Phó tướng đi theo anh ta nhiều năm nhận thấy sự bất mãn của anh ta, trán bắt đầu toát mồ hôi lạnh, vừa định nhắc Mai Hưng Hiền cút đi, không ngờ còn chưa kịp, tên này đã đắc ý nói:
“Dù sao tôi cũng là con trai duy nhất của bố tôi, ông ấy có suất, chỉ cần ông ấy đồng ý, Đào Dương không có quyền hạn chế suất của ông ấy cho ai. Đào Dương là cái thá gì? Cũng chỉ là một con nhỏ vừa trưởng thành quản lý, không có gì đáng sợ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play