Trang Uyểến nói: "Phân lớn đúng là vẫn chua tin tưởng chúng ta lắm, trong đó có một cặp chị em còn hỏi tôi có thể chỉ thuê một tháng thôi được không, sau khi tôi từ chối, họ do dự rất lâu, miễn cưỡng đồng ý." Tô Đào gật đầu: "Không tin tưởng cũng không sao, ở lâu tự nhiên sẽ hiểu, chỉ cần ban đầu họ không gây sự không phá hoại, không ảnh hưởng đến người thuê nhà khác là được, đợt sau bắt đầu chúng ta sẽ ưu tiên người do người bên trong giới thiệu, chị cũng thấy rồi đấy, có thể giảm bót rất nhiều phiền phức." Nhắc đến chuyện này Trang Uyểh rất vui: "Đúng là quá tiện lợi, Phạm Truyền Huy sáng nay còn hỏi tôi, phòng đơn của Văn Bội Trân có thể giữ cho anh ấy không, anh ấy có một đồng nghiệp vẫn luôn muốn đến ở, thậm chí còn có người thuê nhà giới thiệu nhân viên dọn dẹp cho tôi, tôi đã chọn mấy người khá tốt, mấy ngày này sẽ lần lượt đến làm, nghĩ đến cũng thấy người ở Đào Dương chúng ta thật không ít." Cho nên những tin tức tiêu cực gì đó, cũng chỉ có những kẻ ngu ngốc hoặc xấu xa mới tin mới truyền bá.
Tô Đào cũng rất an ủi: “Dạo này vất vả cho chị rồi, lát nữa chúng ta cùng đi đón ông cụ Mai xuất viện.”
Lái xe đến bệnh viện, còn chưa gặp được ông cụ Mai, mấy người Tô Đào đã bị bác sĩ gọi lại mắng:
“Mọi người nói chuyện với ông ấy cho rõ ràng, những việc tốn sức lực thì nên làm ít thôi, ngày nào cũng truyền dịch mà vẫn làm việc, đêm qua y tá đi kiểm tra phòng, ông ấy nhân lúc Tiểu Phán ngủ liền bật đèn viết vẽ trong chăn, như vậy không được đâu.”
Tô Đào vừa vào phòng bệnh đã thấy bản vẽ nháp chất đầy trên bệ cửa sổ, không khỏi hít sâu một hơi nói:
“Ông cụ Mai, ông cũng quá vội vàng rồi, chúng ta nghỉ ngơi cho khỏe, hồi phục rồi hãy vẽ được không?”
Tiểu Phán biết được chuyện ông cụ Mai lén vẽ tranh vào ban đêm, liền giận dỗi bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play