Tô Đào gật đầu.
Anh thu ngân hỏi cô: “Vậy cô có thấy khu đất gần cổng số ba không? Tôi nghe nói có người thấy đã mở cửa hàng, lại còn là khách sạn, giá cả thế nào? Người bình thường như chúng tôi có ở được không?”
Tô Đào không ngờ, mới có một ngày mà đã có người chú ý đến rồi.
Cô dứt khoát nói thẳng: “Ở được đấy, còn tùy vào anh cần loại phòng nào, phòng đơn mười mét vuông, không có tiện nghi sinh hoạt, chỉ 3000 đồng Liên bang, cũng không cần điểm cống hiến.”
Căn cứ Đông Dương thu nhập bình quân hàng tháng là 8000, 3000 không tính là cao.
Anh thu ngân quả nhiên rất vui, lại hỏi thêm nhiều câu hỏi khác, Tô Đào đều trả lời từng câu một.
Sau khi biết được toàn bộ thông tin, anh thu ngân lập tức gọi điện thoại, hình như là gọi cho người nhà.
Tô Đào khẽ nhếch mép, xem ra nhu cầu nhà ở của mọi người vẫn rất cao, vậy thì cô mở thêm bao nhiêu phòng cũng không lo không cho thuê được.
Tô Đào xách cơm, định đi đến góc khuất không người rồi dịch chuyển thẳng về Đào Dương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT