Ra khỏi phòng bệnh, Trang Uyểh áy náy nói: "Đáng lẽ chiều nay phải tiếp đón bố mẹ của Thư Ngữ đến ở, chắc là không kịp rồi, lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn cho cô ấy, sáng mai hẹn lại." Tô Đào gật đầu: "Không sao, chị cứ chăm sóc Thần Hi trước, đợi con bé tỉnh đậy thì an ủi cho tốt, Văn Bội Trân cũng đã được xử lý rồi, sau này sẽ không gặp lại bà ta nữa." Trang Uyển vô cùng cảm kích, lau nước mắt nơi khóe mắt: "Tôi thật sự vô dụng, gặp chuyện chỉ biết khóc, còn không bảo vệ được con mình, cái gì cũng phải làm phiền cô." Bây giò nghĩ lại Trang Uyển cũng thấy xấu hổ thay cho mình.
Thần Hi bị thương, cô sáu thần vô chủ, phản ứng đầu tiên lại là tìm Tô Đào.
Vô thức đã quen dựa dẫm vào Tô Đào nhỏ tuổi hơn mình.
Tô Đào an ủi cô: “Không có chị giúp tôi quản lý, lo lắng những việc này tôi cũng rất đau đầu, mỗi người có sở trường khác nhau, ví dụ như gọi Tử Ninh đến làm bảng biểu, chắc chỉ có cô ấy mới hiểu được.”
Quan Tử Ninh vừa lúc xuất hiện từ góc đường, vẻ mặt nghi ngờ: “Hai người đang nói tôi sao?”
Tô Đào gật đầu, nói bừa: “Đang nói cô bắn súng đẹp trai.”
Quan Tử Ninh vẻ mặt đắc ý: “Trước đây khi Thiếu tướng Thời dẫn dắt toàn bộ quân đội khai hoang, đã từng khen ngợi tài bắn súng của tôi.”
Trang Uyển bật cười.
Ba người rời đi sau đó, một cái đầu thò ra từ một góc nào đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play