"Làm gì?
Cô làm gì vậy?" Văn Bội Trân kinh hoàng.
Tô Đào nói: "Là bà tự đập vào lưới điện, hay là tôi giúp bà?" Văn Bội Trân nghe giọng điệu của cô không giống như đang nói suông, không khỏi run lên: "Cô…
cô dựa vào cái gì?" Tô Đào chìa tay về phía Quan Tử Ninh: "Cho mượn súng." Quan Tử Ninh nhướng mày, vén áo gió lên rút súng ở thắt lưng đưa cho cô.
Tô Đào không biết dùng súng, nhưng điều đó không ngăn cản cô dùng súng chĩa vào Văn Bội Trân: “Dựa vào cái này.”
Mặt Văn Bội Trân tím tái: “Cô còn muốn giết người ở đây hay sao?”
Tô Đào nói: “Ở đây là Đào Dương, không phải Đông Dương, ở đây tôi nói là được, tay ai cũng không thể vươn tới đây, bà hiểu không?”
“Đập đi, không chảy máu, không rách mặt thì đập lại, tôi đếm đến ba bà không đập, tôi sẽ bắn.”
Quan Tử Ninh bắt đầu giải tán những người thuê nhà: “Mọi người đứng xa ra một chút, lát nữa nổ súng cẩn thận bị văng máu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT