Cơ hồ cùng lúc, mấy tên Cẩm Y Vệ từ khúc quanh đường bất ngờ xuất hiện, ngăn trước mặt, chặn đứng đường lui của Lâm Hoan.
Lương Ấu Dung như một tôn nữ la sát chắn phía trước hắn. Lâm Hoan đành phải khựng bước, trơ mắt nhìn con ngựa điên mang theo xe phu nhân đề đốc lao như bay, ngày càng xa. Nếu muốn cứu người, hắn chỉ có thể vượt qua đám cản đường trước mặt… Nghĩ đến đây, Lâm Hoan khẽ hít sâu một hơi, lấy mu bàn tay lau sạch vết bẩn trên mặt, điều chỉnh tư thế, trầm giọng nói:
“Lại đây đi.”
Xe ngựa mang theo vết máu và tàn tích đạp lên mặt đường, chạy như điên không ngừng nghỉ. Không bao lâu sau, đã vượt qua phố dài, nhắm thẳng hướng Đông Hoa Môn nơi Thẩm Huyền và Hoắc Chất đang giằng co ác liệt.
Nhưng lúc này mà xuất hiện ở đó, chỉ sợ không phải trợ giúp mà là thêm phiền phức cho Thẩm Huyền!
“Dừng lại! Mau dừng lại cho ta!”
Bánh xe rung lắc dữ dội, thân xe kẽo kẹt như sắp gãy. Tiêu Trường Ninh cố bám vào thành xe đã nứt toác, chao đảo mà lần mò ra phía trước, nỗ lực với tay nắm lấy dây cương. Ngay lúc ngón tay nàng sắp chạm được, bánh xe nghiến phải một tảng đá nhô lên, xe lại nảy lên lần nữa, sợi dây bị hất văng xuống đất. Hy vọng cuối cùng vụt tắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT