Mấy ngày nay, không rõ Thẩm Huyền bận rộn chuyện gì, đã mấy hôm liền không về phủ. Ngay cả tứ đại Dịch Trường cũng bị hắn đưa theo ra ngoài ba người, chỉ còn lại mỗi Ngô Hữu Phúc ở nhà lo sắc thuốc và nấu canh.
Tiêu Trường Ninh nằm một mình trên giường bệnh đã mấy ngày, chỉ cảm thấy cái Đông Xưởng to lớn này vắng vẻ đến lạ, vắng đến mức khiến lòng người quạnh hiu – cảm giác ấy trước nay nàng chưa từng có.
Lại thêm mấy ngày nữa, trời đông rét mướt bất thình lình tràn qua kinh sư. Nửa đêm, chẳng biết từ lúc nào mưa lạnh bắt đầu lất phất. Tiêu Trường Ninh ôm chăn ngủ mê, mơ hồ nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng bước chân xen lẫn tiếng nói nhỏ.
Nàng bị đánh thức, dụi mắt ngồi dậy, nhìn qua cửa sổ lờ mờ bóng người qua lại, ánh đèn le lói hắt xuống mặt đất một tầng sáng nhàn nhạt, cam hồng như sa mỏng phủ khắp viện.
Nàng rung chuông đầu giường, giọng còn ngái ngủ hỏi:
“Bên ngoài ai ồn ào vậy?”
Phiên trực Hạ Lục khoác áo bước vào, cúi người đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play