Nghiêm Trạch Thừa mắt xám cũng đê tiện như tiểu hồng nhãn quái vậy, có thể thấy được đây là tính cách thật của Nghiêm Trạch Thừa, mà anh ta đê tiện nhất chính là, sau khi anh ta hôn Từ Bảo Bảo, không đợi Từ Bảo Bảo trả thù, cắn một cái thật mạnh lên môi Từ Bảo Bảo, nháy mắt trở về, chỉ để lại Từ Bảo Bảo cùng tiểu hồng nhãn quái hai mặt nhìn nhau. Tiểu hồng nhãn quái chần chừ một chút, nhìn chằm chằm môi Từ Bảo Bảo trong chốc lát, đột nhiên dí sát vào một chút, híp mắt hỏi: “Em vừa… sau lưng anh làm chuyện gì đó với người kia sao?”
Từ Bảo Bảo: “…”
Nghiêm Trạch Thừa hỏi lời này, thật sự làm người ta muốn chửi rủa mà không biết nên chửi rủa từ chỗ nào.
Khóe miệng Từ Bảo Bảo run rẩy, hừ một tiếng nói: “Chính mình là hạng người như nào, anh còn không rõ sao? Hơn nữa anh có thấy được vết thương trên miệng tôi không? Tôi có thể tự cắn chỗ này của chính mình sao?” Từ Bảo Bảo chỉ vết thương bị Nghiêm Trạch Thừa cắn trên môi chính mình.
Nghiêm Trạch Thừa mắt đỏ: “…”
Nghiêm Trạch Thừa mắt đỏ vừa nghe Từ Bảo Bảo nói, nhất thời càng bực bội hơn, nhưng lại không thể nổi giận một cách bừa bãi, chỉ có thể yên lặng buồn bực trong lòng, dù sao hai người bọn họ đều là cùng một người… Nghĩ đến đây, Nghiêm Trạch Thừa nhất thời cảm thấy hơi chán, ánh mắt anh ta nhìn về phía Từ Bảo Bảo cũng càng trở nên ủy khuất hơn, cứ như Từ Bảo Bảo bắt nạt anh ta vậy.
Lúc trước Từ Bảo Bảo không chịu nổi nhất chính là ánh mắt như thế, cậu nhìn chằm chằm Nghiêm Trạch Thừa trong chốc lát, cuối cùng vẫn thở dài một hơi, tự dập tắt ngọn lửa nhỏ vừa mới bốc lên trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play