Sáng tinh mơ, ánh nắng còn vương hơi sương mỏng. Trình Du Nhi đã treo tấm bảng thông báo trước quán: “Hôm nay quán nghỉ – mong bà con thông cảm. Sẽ mở lại vào ngày mai với món mới!”
Dặn dò mẹ và Mai Tâm xong, nàng đội nón lá, tay cắp giỏ tre, vừa ra tới cổng thì đã thấy bóng dáng quen thuộc đứng chờ. Hàn Kính vận áo vải màu xám tro, ngồi trên lưng ngựa, tay dắt thêm một con ngựa ô cho nàng. Thấy nàng ra, hắn khẽ nghiêng đầu cười, ánh mắt lặng lẽ mà ấm áp.
“Dậy sớm ghê ha,” nàng nhướng mày đùa.
“Ta dặn bảy phần canh mà,”
- Hắn đáp. “Ta tới còn sớm hơn chút, đứng ngoài hóng gió thôi.”
Hai người cùng lên đường, trời trong, đường làng vắng, chỉ nghe tiếng vó ngựa đều đặn và hương cỏ buổi sớm mát lạnh. Trên đường đi, nàng kể cho hắn nghe vài món muốn tìm – từ mè đen, đậu nành, cho tới thúng mây đựng gạo, muỗng gỗ… Hắn chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại nhắc nàng ghi nhớ món nào cần mua nhiều, món nào có thể hỏi giá thêm.
Đến chợ huyện, người đông hơn hẳn so với chợ làng. Hàng hóa phong phú: có cả hàng vịt quay, bánh hoa đào, khay hương, dao kéo, vải vóc, thuốc Nam. Du Nhi háo hức như trẻ nhỏ, hết ngó bên này lại rẽ qua bên kia. Mỗi khi nàng dừng lại mặc cả, Hàn Kính đều đứng phía sau, tay cầm túi vải, lặng lẽ giúp nàng gánh vác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT