Một buổi chiều nhạt nắng, làng Thanh Hà như khoác lên lớp áo mới sau những ngày mưa kéo dài. Trình Du Nhi đứng trước hiên nhà, mắt dõi theo từng vệt nắng chiếu lên hàng cau, lòng nhẹ tênh. Bên trong gian bếp nhỏ, chiếc chảo đất vừa được đặt lên bếp lửa, mùi thơm bắt đầu lan ra. Hôm nay, cô quyết định làm thử món "bánh xèo" – theo cách cổ xưa nhất cô có thể nghĩ ra, bằng bột gạo ngâm, nước rau luộc và rau củ tận dụng từ mảnh vườn.
Bột gạo được ngâm qua đêm, pha với chút nước luộc rau má để tạo màu xanh nhạt đặc trưng. Thêm nhúm muối, ít hành giã nhuyễn và một thìa tương đen – tất cả được khuấy đều tay. Nhân bánh đơn giản: giá luộc sơ, rau cải xào nhẹ, vài miếng củ sắn thái sợi. Không có thịt hay tôm, cô dùng ít nấm rơm và đậu phộng giã nhỏ để tạo vị bùi.
Chảo nóng, cô đổ từng vá bột xuống, nghiêng nhẹ để bột dàn đều. Bánh xèo không giòn rụm như ở hiện đại, nhưng vẫn có lớp vỏ mỏng lấp lánh dầu phụng, vàng ươm ở mép. Khi gắp từng chiếc bánh ra rổ, Du Nhi khẽ mỉm cười – không chỉ vì món ăn, mà còn vì hồi hộp.
Vì hôm nay, cô sẽ mang một ít bánh sang nhà bà Tư – người từng cho cô củ cải những ngày đầu chật vật. Rồi ghé nhà ông Lý trưởng, để bày tỏ lòng biết ơn vì đã hỏi han khi thấy mẹ cô yếu mệt. Chút bánh xèo quê, gói trong tàu chuối, kèm lời mộc mạc – là cách cô tập nói lời cảm ơn.
Tối ấy, sân nhà râm ran tiếng cười. Mẹ cô ngồi xếp lá chuối, cô thì gói bánh. Vài đứa trẻ hàng xóm ghé chơi được cô cho mỗi đứa một cái bánh nhỏ. Có đứa còn chạy về gọi mẹ tới xin công thức. Du Nhi thấy lòng mình ấm lạ.
Cuối buổi, khi Du Nhi đang dọn lại bếp thì có tiếng bước chân quen thuộc. Hàn Kính đứng trước cửa, áo khoác bụi đường:
– “Ta đi qua thấy mùi lạ, không giống cháo gạo lức hay cá kho...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT