“Đại tướng quân, mấy bản văn kiện này cần ngài đích thân ký tên.” Lôi Ngẩng lấy ra tập tài liệu đã chuẩn bị từ sớm, hai tay dâng lên, mồ hôi lạnh túa ra như mưa.
“Để đó.” Đôi mắt xanh băng của Âu Dương Tuyệt tràn đầy khó chịu, ánh mắt nhìn về phía bàn làm việc, giọng nói lạnh nhạt, hàng lông mày cau lại.
Lạc Thanh Hoan nhận ra bầu không khí có gì đó không ổn: “A Tuyệt?” Cô không nhịn được vươn tay vuốt thẳng lông mày đang nhíu của anh, động tác dịu dàng, hơi thở ấm áp phả lên gương mặt Âu Dương Tuyệt khiến cơ thể anh lập tức có phản ứng.
“Rõ, đại tướng quân.” Lôi Ngẩng đã đem những gì được đồng nghiệp giao phó quên đến không còn một mảnh, trong lòng than thở — đừng nói là chụp được cảnh hằng ngày của đại tướng quân và giống cái cấp SSS, hắn cảm thấy nếu ở lại thêm một giây cũng sẽ chết!
Lạc Thanh Hoan lấy ra một phần bánh chiên hương thơm nức mũi, đưa cho Lôi Ngẩng: “Đây, cảm ơn anh thường ngày đã chăm sóc A Tuyệt nhà tôi. Đây là chút tấm lòng, ăn thử xem có ngon không. Nếu thấy ngon, sau này muốn ăn cứ nói với A Tuyệt, chúng tôi sẽ làm thêm mang tới cho mọi người ăn thử.”
Lôi Ngẩng không nhớ nổi cô nói gì, chỉ máy móc nhận lấy hộp bánh chiên thơm lừng, suýt nữa vui quá mà hóa thú ngay tại chỗ.
“Lạc Lạc!!!” Âu Dương Tuyệt hận không thể giật lại phần bánh chiên đó. Tiểu giống cái của anh quá hào phóng, bọn họ nào xứng ăn đồ ăn tinh xảo thế này!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT