Lạc Thanh Hoan: “Đừng sợ, chị đưa em về nhà.”
Bàn tay trắng muốt của cô nhẹ nhàng đặt lên đầu hình thú của Tuyết Mạch, nghĩ đến những gì cậu từng trải qua, tinh thần lực của cô lập tức quét về phía Diệp Phong và Diệp Tuần đang thoi thóp.
Lưu lại hậu hoạn không phải là lòng nhân từ mà cô nên có.
Diệp Phong và Diệp Tuần vừa mới còn ngạo mạn không ai bì kịp, vậy mà lại lặng lẽ chết ngay tại quảng trường trước cổng Lãm Nguyệt Các, không khuấy lên lấy một gợn sóng. Đã ký sinh tử khế ước thì phải chấp nhận số phận.
Tuyết Mạch cụp mắt, che đi tất cả cảm xúc, lòng khẽ rung động—tiểu giống cái đồng ý đưa cậu về nhà, cậu thật sự… thật sự rất vui.
Âu Dương Tuyệt, Dung Diệp, Tiêu Dật và Dạ Khinh Trần đồng loạt nhìn về phía Tuyết Mạch, trong lòng âm thầm trách mình sơ suất — quả là một con rắn lòng dạ thâm sâu!
“Lạc Lạc, em… thật sự có thể về nhà cùng chị sao?” Đôi mắt vàng của Tuyết Mạch tràn ngập vui sướng, thân rắn vặn vẹo trong phấn khích, giọng nói đầy hân hoan, hoàn toàn không giấu được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play