Cố Ngọc không phản bác, chỉ ngẩng đầu, ánh mắt hổ phách nhìn chằm chằm vào Cố Niên, khi Cố Niên chuẩn bị đỏ mặt và chuyển sang giận dữ, thì cậu mới thành thật xin lỗi.
“Thực xin lỗi, anh hai, là em đã nói sai.”
“Nhưng mẹ thật sự rất lo lắng cho anh, bà ấy luôn nhắc nhở em phải chú ý đến anh.”
Cố Niên nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào bức tường hoa văn dọc hành lang, không biết đã qua bao lâu mới lên tiếng: “Mẹ chỉ sợ tao làm  tổn thương mày thôi.”
Cố Ngọc bước thêm một bước, “Không phải nguyên nhân này đâu, anh rõ ràng biết mà, mẹ bà ấy…”
Cố Niên nhìn xuống, lặng lẽ quan sát đứa em mới nhận nuôi này, trong lòng nghĩ, vào lúc ăn cơm, ánh mắt đó của Cố Ngọc thật giống một con mèo nhỏ, im lặng và thanh tịnh, nhưng giờ đây lại không chịu ngừng lải nhải, tiếng nói của cậu khiến tâm trí Cố Niên bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.
Cố Niên bực mình ngắt lời Cố Ngọc: “Được rồi, đừng nói nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play