Trì Trường Dạ nhìn về phía Cổ Dao, dược tề là Cổ Dao làm, muốn hay không nói ra xem ý Cổ Dao.
Cổ Dao rất bình tĩnh nói: "Là ta làm dược tề, ngươi muốn sao?" Bỗng nhiên mắt sáng rực lên, nhìn thẳng vào Điền Phi Dung: "Loại dược tề này có thị trường không? Có thể bán được không? Bán được bao nhiêu bạc?"
Hắn thí nghiệm tốn không ít bạc linh châu đâu, không thể chỉ dựa vào một mình Trì Trường Dạ bán linh phù, bọn họ trước mắt tương đương với quan hệ hợp tác, cứ để Trì Trường Dạ móc bạc ra hắn sẽ không có mặt mũi nào.
Trì Trường Dạ gật đầu nói: "Không tệ, là Tiểu Dao làm dược tề, đối với chữa khỏi ngoại thương hiệu quả phi thường tốt, nói vậy ở tu sĩ cấp thấp sẽ có giá thị trường không tệ."
Đến rồi, đôi vợ chồng son này đều chui vào lỗ đồng tiền, Điền Phi Dung càng nhìn hai người càng thấy có tướng phu thê. Hắn sờ cằm nói: "Có dược tề làm sẵn không? Ta mang về cho ca ta xem, kỳ thật không nói bên ngoài, chính là Điền gia chúng ta rất cần dược trị ngoại thương và các loại đan dược." Muốn mua được đan dược phẩm giai cao từ tay Cổ gia không dễ dàng chút nào. "Bất quá có một điều, đây là đồ ngươi học được ở Cổ gia sao? Nếu là đồ của Cổ gia, e là người Cổ gia sẽ tìm phiền toái."
Cổ Dao híp mắt cười rộ lên: "Yên tâm, không phải đồ Cổ gia, là một mình ta làm ra. Sau khi ăn xong ta làm cho ngươi hai lọ, ngươi mang về xem."
"Vậy thì tốt rồi, ha ha!" Điền Phi Dung đã có thể tưởng tượng người Cổ gia sẽ hối hận đến mức nào. Xem ra Cổ Dao tuy rằng tư chất tu hành kém, nhưng ở đan thuật lại rất có thiên phú, đáng tiếc, tư chất tu hành kéo chân sau, về sau ở đan thuật cũng khó có đại phát triển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT