Hậu viện của Cổ Chí Khiếu thiếp thất không ít, con trai con gái ngoài giá thú cũng sinh vài người, bất quá bởi vì Lư thị sinh được một cậu con trai tốt là Cổ Nghiêm, phía sau lại có Lư gia chống lưng, cho nên những thiếp thất và thứ tử thứ nữ kia đều ngoan ngoãn dựa vào bà ta mà sống, không ai dám hó hé.
Dù chuyện này bị Lư gia chủ đè xuống, nhưng giữa cha Lư Mẫn Châu và cô em gái Lư thị rốt cuộc tồn tại vết rách, đặc biệt là mẹ Lư Mẫn Châu là Lỗ thị, bà ta hận cô em chồng này đến tận xương tủy. Sớm làm gì không làm, nếu sớm tính toán mưu đồ khối lệnh bài kia, lúc trước không nên trêu chọc con gái bà ta. Cổ Nghiêm cái tên tiểu hỗn đản kia cũng chẳng phải thứ tốt lành gì!
Lỗ thị nghĩ đến thái độ nhẫn nhịn của công công, cùng với vẻ mặt ngoài áy náy kỳ thật vênh váo tự đắc của Lư thị, tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu. Bà ta sao không biết, công công và Cổ gia đã đạt thành hiệp nghị, sẽ nhận được không ít lợi ích từ Cổ gia. Dù sao khối lệnh bài kia cũng không rơi vào tay Lư gia, chi bằng lấy chút lợi ích còn hơn. Người chịu thiệt nhất trong toàn bộ sự việc chính là con gái bà ta. Dựa vào cái gì phải hy sinh một mình con gái bà ta để thành toàn cho toàn bộ Lư gia và cái người phụ nữ vô sỉ Lư thị kia?
"Châu nhi, sau này đừng gặp lại cái tên hỗn trướng Cổ Nghiêm kia nữa. Mẹ không tin hắn hoàn toàn không biết gì về chuyện này, nhưng hắn đã hé răng nói với con cái gì chưa? Cái tên hỗn trướng kia coi mẹ con mình như đồ ngốc để chơi đùa. Con yên tâm, mẹ sau này sẽ giúp con tìm một người chồng tốt còn xuất sắc hơn Cổ Nghiêm. Cổ Nghiêm thì tính là cái thá gì, lệnh bài dù có lấy được, vào Trường Tiên Môn thì sao? Có sống đến cuối cùng hay không ai biết? Nói không chừng là cái đồ đoản mệnh!"
Lư Mẫn Châu ở trong lòng mẹ khóc đến trời đất tối sầm, vẫn không thể tin được những lời biểu ca từng nói với cô đều là giả dối. Biểu ca rõ ràng đã nói sẽ cưới cô, nhưng cô cũng biết Trường Tiên Môn chỉ có người cầm lệnh bài mới được vào, người ngoài một kẻ cũng không được mang theo. Vậy thì dù cô gả cho biểu ca thì sao? Biểu ca một khi đi Trường Tiên Môn cũng không phải vài năm là có thể trở về, cô căn bản không có thời gian để chờ đợi.
Thấy con gái đau lòng như vậy, Lỗ thị càng hận, hận cô em chồng và Cổ Nghiêm, hận Lư gia chủ và chồng bà ta. Lúc trước vì con gái và Cổ Dao định hôn sự ai cũng không hỏi ý kiến bà ta, hiện giờ cũng vậy. Từng người từng người đều không coi bà ta và con gái ra gì. Bà ta muốn những người này phải đẹp mặt!
Điền Phi Dung nghe được những tình huống này vui vẻ không thôi: "Ca, ta đã nói thằng nhóc Cổ Dao này làm không tệ mà. Tam phòng Cổ gia đã náo loạn lên rồi. Còn Lư gia nữa, mẹ của Lư Mẫn Châu cũng không phải là người dễ nuốt giận, không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa đây. Ha ha, bọn họ càng náo loạn lớn, càng có lợi cho Điền gia chúng ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT