18
Trình Việt giúp tôi dọn dẹp bàn ăn, nhưng tôi không để cậu rửa chén đũa. Đợi khi cậu về, tôi mới đứng trước bồn rửa chén trong bếp, cẩn thận dọn dẹp giống như hoàn thành một việc quan trọng.
Vừa ngẩng đầu lên, tôi bèn thấy ánh đèn sáng rực ngoài cửa sổ. Trong lòng tôi càng rối bời, động tác càng chậm rãi, tỉ mỉ. Chén, đĩa và nồi được rửa đi rửa lại nhiều lần, bồn rửa chén đầy bọt xà phòng. Thành chén sứ trắng sáng bóng loáng.
Mấy ngày sau đó, không còn “tình cờ gặp” Trình Việt bên ngoài nữa, tâm trạng tôi vừa nhẹ nhõm, vừa hụt hẫng, đương nhiên, phần nhiều vẫn là bối rối. Nghĩ lại, quả nhiên đó chỉ có thể coi là mình nói lỡ lời sau khi say, Trình Việt sẽ không xem là thật; tôi cũng không nên vì một câu nói bâng quơ của cậu mà cố tình hỏi lại, chỉ khiến cả hai thêm ngượng ngùng và khó xử trong những lần sau thôi.
Cũng không phải không có chuyện gì vui, khi nhìn gương, tôi nhận ra mình không còn già dặn như trước. Có lẽ trước đây tôi quá nhạy cảm, chị Phùng luôn bảo trông tôi đẹp trai và trẻ trung, nhưng tôi chỉ coi lời chị như một lời “bùi tai”. Nhìn kỹ lại, đúng là không tệ lắm, tôi chú ý chăm sóc bản thân, cũng cố gắng hạn chế những món không lành mạnh, không vì điều gì khác, chỉ mong có sức khỏe tốt.
Tháng 6, tôi được công ty cử đến nơi khác công tác, đi cùng còn có một cậu trai nữa, coi như là cấp dưới của tôi, nhưng hầu như tôi có thể hòa nhập với mọi người trong phòng ban, không quá đặt nặng vấn đề cấp trên cấp dưới.
Công ty không chi trả nhiều về chi phí đi lại, để tiết kiệm tiền, hai chúng tôi ở chung một phòng khách sạn. Cậu trai đó có bạn gái, đến tối là sẽ nói chuyện điện thoại hơn nửa tiếng đồng hồ. Cách âm ở ban công khách sạn không tốt lắm, cậu ấy cũng không tránh né, vẫn đứng đó nói chuyện, thực ra tôi nghe thấy hết.
Mặc dù tôi không có người yêu, nhưng nhìn người trẻ tuổi yêu nhau say đắm, một phút không muốn rời xa, trong lòng tôi có đôi chút cảm khái, mừng thay cho họ. Những năm qua, tôi đã tham dự không ít đám cưới của đồng nghiệp và bạn học, có lẽ không bao lâu nữa, tôi lại sẽ nhận được một tấm thiệp mời.
Tắm xong bước ra, cậu trai vẫn còn nói chuyện say sưa ngoài ban công, tôi nhìn điện thoại của mình, có thêm một cuộc gọi nhỡ. Là một số điện thoại chưa lưu trong danh bạ, không biết là ai gọi, nhưng thấy hơi quen, thời gian đổ chuông không dài, chỉ chưa đến 10 giây, có lẽ gọi được nửa chừng thì hối hận. Cũng đã trễ rồi, nhưng trong lòng tôi chợt rục rịch, lập tức gọi lại.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play