01

Hôm qua xe tôi bị va quẹt nhẹ, bèn mang đến tiệm sửa xe gần khu dân cư để sửa, nên hôm nay phải đi xe buýt về nhà.

Trước khi về nhà thì có chút việc nên về hơi muộn, một chị họ Phùng ở công ty cứ nằng nặc kéo tôi tham gia liên hoan.

Chị Phùng là người rất dễ gần, hay quan tâm đến người khác, tôi cũng không ít lần được chị quan tâm. Chỉ có điều, chị nhiệt tình quá, nhất là quan tâm đến vấn đề riêng tư của đồng nghiệp vượt quá mức bình thường.

Công ty chúng tôi nữ nhiều nam ít, mà phần lớn vẫn còn độc thân, những buổi tụ tập riêng tư kiểu “thúc đẩy giao lưu tình cảm giữa các nhân viên” như này, khó tránh khỏi bị suy diễn thành ý nghĩa khác, chị Phùng thường đóng vai trò là người khởi xướng nhiệt tình nhất trong đó.

Thực ra tôi không hề khó chịu việc tiếp xúc với người khác, nhưng trong lòng tôi có một bí mật không ai biết.

Tôi là gay.

Từ thời trung học, tôi đã nhận thức rất rõ điều này, và cũng cố gắng tránh quá thân thiết với các bạn nữ, lỡ như gây ra hiểu lầm không cần thiết thì không hay. Bây giờ tôi đã bước vào đời hơn 10 năm, trong việc giao tiếp với phụ nữ, tôi luôn cẩn trọng và tuân thủ nguyên tắc.

Buổi tụ tập lần trước là vào hai tháng trước, một cô gái vừa vào làm hỏi có thể kết bạn WeChat với tôi được không. Tôi vô thức định từ chối, bởi vì vẻ mặt hơi ửng hồng của cô khi nói câu đó đã khiến chuông cảnh báo trong lòng tôi reo lên. Chị Phùng ở bên cạnh giục: - Con bé muốn xin thông tin liên lạc thôi mà, đừng có ngại ngùng thế chứ!

Cuối cùng tôi vẫn kết bạn, không phải vì bị giục, mà vì chức vụ của tôi ở bộ phận tài vụ vốn dĩ có quan hệ chặt chẽ với đồng nghiệp ở các bộ phận khác trong công ty, xét từ góc độ thuận tiện cho công việc, đây là điều hiển nhiên. Vì vậy tôi đã cho cô tài khoản WeChat công việc, không phải tài khoản cá nhân.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Cô gái vẫn rất vui vẻ chào hỏi tôi trên WeChat, có điều tôi chưa bao giờ chủ động nhắn tin cho cô. Hơn một tháng sau, cô không còn thường liên lạc với tôi nữa. Nghe chị Phùng bảo, hình như dạo này cô rất thân thiết với một cậu con trai đang theo đuổi cô trong công ty. Tôi thở phào nhẹ nhõm, không cần phải áy náy vì có thể sẽ nói từ chối.

Nhưng chị Phùng có vẻ hơi tiếc nuối. Chị có một đứa em trai bằng tuổi tôi, có lẽ vì lý do này mà chị xem tôi như em trai ruột. Hơn nữa, năm nay tôi đã 34 tuổi rồi mà vẫn độc thân, chị chưa từng thấy tôi quen bạn gái bao giờ nên mới âm thầm sốt ruột thay tôi. Đây là chuyện đương nhiên, vì tôi chỉ từng quen bạn trai thôi.

Hôm nay tan làm, trước lời mời hết mực nhiệt tình của chị Phùng, tôi lấy cớ không khỏe để từ chối khéo: - Xin lỗi chị Phùng, dạo này tăng ca nhiều quá nên thật sự hơi mệt.

Quả nhiên, vừa nghe nói vậy, chị cũng không ép nữa: - Cậu còn nhỏ hơn chị mấy tuổi đấy, phải giữ gìn sức khỏe đó!

Tôi cảm ơn chị rồi về nhà một mình.

Chị Phùng là một người tốt bụng, tôi chưa bao giờ cảm thấy chị phiền phức, thậm chí hơi áy náy vì lời nói dối của mình. Cứ như vậy, tôi lên xe buýt.

Xe buýt vẫn đông đúc như mọi khi, hiển nhiên là không còn chỗ ngồi, tìm được một chỗ đứng thoải mái đã may lắm rồi. 

Dù lâu rồi tôi không đi phương tiện giao thông công cộng, nhưng “thảm cảnh” người chen chúc người, khi hít thở toàn là mùi mồ hôi của người khác và cơ thể bị chen lấn đến nỗi bẹo hình bẹo dạng vẫn nhanh chóng ùa về từ sâu trong ký ức, trùng khớp với tình cảnh hiện giờ. Thời tiết tháng ba ấm lên rất nhanh, càng khiến cơ thể mau nhớp nháp hơn.

Tôi khó nhọc nhích đến gần cửa xuống xe, thỉnh thoảng còn giúp những hành khách chen lên từ cửa sau đưa thẻ xe buýt.

Sau hơn mười trạm, tôi xuống xe ở trạm trước khu dân cư, chậm rãi đi bộ về nhà. Thực ra hôm nay nên bắt taxi mới đúng, chỉ là cái tính keo kiệt đã ăn sâu vào máu rồi.

Tôi vừa đi vừa nghĩ, tiết kiệm tiền để làm gì nhỉ? Dù trừ đi khoản tiền trả góp nhà thì cuộc sống của tôi cũng không mấy dư dả, nhưng cũng không có gánh nặng nuôi gia đình, hoàn toàn có thể thoải mái làm một người vung tay quá trán.

02

Đi vào con phố nhỏ nơi khu dân cư, thoáng nhìn đã thấy ngay tiệm sửa xe ở góc đường.

Chủ tiệm sửa xe thấy tôi đến thì cười chào: - Ngày mai lấy xe được rồi. 

Cậu đang cầm vòi nước cao su xịt rửa chiếc SUV màu xám chuột bên cạnh, bọt nước trắng xóa chảy xuống theo con dốc trong tiệm sửa xe.

Tôi gật đầu, nhìn lâu thêm đôi chút rồi mới đi.

Chủ tiệm tên Trình Việt, màu da hơi ngăm, mắt to có thần, khi nói chuyện khóe mắt hơi cong lên trông như đang cười. Có lẽ cậu cũng không biết mỗi lần tôi đi ngang qua đây đều không kìm được mà quan sát cậu.

Cái gọi là “quan sát” này hoàn toàn khác với việc tuổi dậy thì nhìn chằm chằm mấy cậu đẹp trai mà mơ mộng. Tôi đã qua cái tuổi đó lâu rồi, sẽ không vì một người đàn ông đúng gu mình mà suy nghĩ bậy bạ. Tôi chỉ cảm thấy người này hợp mắt, cộng thêm hơi tò mò mà thôi.

Cậu nhỏ hơn tôi hai tuổi, nghe nói chưa đến hai mươi đã bước chân vào xã hội, mấy năm trước làm thuê ở các tiệm sửa xe khác, về sau mới tự mở tiệm sửa xe này, theo lời cậu nói thì “tạm đủ sống”. ( app truyện T Y T )

Ban đầu tôi không tin, còn tưởng cậu khiêm tốn hoặc nói giỡn với tôi, sau này thấy cậu chẳng thuê được mấy người, mà bản thân cũng bận túi bụi, việc gì cũng làm, chẳng hề nhàn nhã. Tôi nghĩ, có lẽ thật sự không dễ dàng gì.

Bỏ qua chuyện kiếm được nhiều hay ít, quan hệ giữa bọn tôi còn chưa đến mức hỏi thu nhập của nhau, tự hiểu trong lòng là được.

Tôi nói tò mò về cậu là vì khí chất của cậu trông giống như mấy cậu trai mới hơn hai mươi tuổi, hoàn toàn không có vẻ từng trải của người đã lăn lộn nhiều năm ngoài xã hội. Thật lòng mà nói, tôi hơi hâm mộ.

Mỗi sáng nhìn vào gương, tôi luôn thấy khuôn mặt trông hơi mệt mỏi của một người đàn ông trung niên. Thực ra so với những người cùng tuổi, tôi khá chú ý đến việc chăm sóc vẻ bề ngoài, cũng không có nếp nhăn quá rõ rệt, chỉ là phong độ của tôi hiện giờ hoàn toàn không thể so được với thời sinh viên.

Nếu xã hội là một cái lu ủ, thì tôi chính là cái trái đã bị ngâm biến vị. Còn Trình Việt hả, dường như vẫn còn trên cây, chưa từng bị hái xuống.

Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán chủ quan của tôi, hoàn toàn không cần thiết phải xác minh với người trong cuộc.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play