Sáng sớm thức dậy, Quý Đông Thời đi xuống bếp, vừa bước vào đã ngạc nhiên phát hiện thịt trong bát của mèo con đã bị ăn sạch sẽ. Anh còn đang định khen ngợi một câu, liền trông thấy mấy cọng lông mèo rơi tán loạn dưới đất.
Anh cúi người nhặt vài sợi lên, dùng đầu ngón tay vê nhẹ rồi chăm chú quan sát, trong lòng chợt nổi lên một tia cảnh giác. Mèo con nhà anh là giống lông dài, lại còn nhỏ tuổi, nên lông mềm và mượt như nhung. Nhưng mấy sợi này—cứng hơn, ngắn hơn, chỉ nhìn qua cũng biết không phải của cùng một con.
Chẳng lẽ đêm qua có kẻ lạ xông vào nhà?
Tim Quý Đông Thời bỗng đập mạnh một nhịp, anh quay đầu nhìn về phía cục bông trắng đang nằm lim dim trên bàn bếp, khẽ hỏi: “Thịt trong bát là do cậu ăn sao?”
Kiêu Lẫm lập tức quay đầu lại, ngẩng cằm lên, vẻ mặt không phục.
Ăn gì mà ăn?! Ngay cả lông vương ở mép bát cũng không phải của cậu!
“Chỗ này thật sự là không an toàn,” Quý Đông Thời hít một hơi, đem nỗi sợ vừa rồi nén xuống, khẽ thở dài, rồi đưa tay xoa lên cái móng vuốt mềm mịn của tiểu miêu, “Đợi anh có tiền, sẽ lập tức đưa cậu chuyển nhà.”
Kiêu Lẫm liếc nhìn sắc mặt của anh, ánh mắt vẫn còn đọng lại vài phần sợ hãi. Cậu bèn hạ mình, dùng chiếc đuôi xù nhẹ nhàng quét qua cổ tay Quý Đông Thời. Sợ gì mà sợ? Người đúng là nhát gan, may mà còn có cậu ở đây!
Ăn sáng đơn giản xong, lần này Quý Đông Thời không ra ngoài mua chim bồ câu nữa, mà trực tiếp đặt hàng trên mạng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT