Tiếp nhận ký ức của nguyên chủ xong, Quý Đông Thời liền tiện tay mở trí năng đầu cuối đeo ở cổ tay, tra xét tình hình hiện tại của mình. Cậu mang danh nghĩa gánh tổng cộng ba nghìn năm trăm vạn tinh tệ tiền nợ, thời hạn trả trong mười năm, tính lãi theo tháng, đến kỳ phải một lần thanh toán toàn bộ cả vốn lẫn lời.

Thông tin này khiến anh thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu phải chia đều số nợ khổng lồ này cho từng tháng, tính cả lãi suất lẫn tiền gốc, đừng nói là nguyên chủ, đến anh cũng muốn tự sát cho xong.

Kiếp trước, Quý Đông Thời học chuyên ngành động vật học. Khi còn là sinh viên đại học, anh từng cùng bạn bè khởi nghiệp, mở một cửa hàng online chuyên bán thức ăn cho mèo tự chế, lợi nhuận cũng coi như không tệ. Sau khi tốt nghiệp, giữa lúc đa số bạn học đều lao đao chuyển nghề tìm việc, anh đã phát triển cửa hàng online ấy thành hệ thống kinh doanh offline, tự mình trở thành ông chủ nho nhỏ.

Quý Đông Thời đã nghĩ kỹ rồi, đời này cũng sẽ tiếp tục nghề cũ. Với hệ thống trong đầu, anh có thể thông qua làm nhiệm vụ để thu thập công thức xử lý mùi tanh từ các chủng loài khác nhau. Đã vậy, ngay cả dịch dinh dưỡng chiết xuất còn bán đắt thế kia, huống hồ là thịt tươi.

Anh không tin, đám mèo trên tinh cầu Leicester lại thích dịch dinh dưỡng hơn thịt tươi.

Cửa hàng của anh sau này không chỉ bán thức ăn cho mèo. Làm nhiệm vụ tích lũy được nhiều hơn, anh còn có thể bán cả lương khô cho mèo, đồ chơi cho mèo, từng bước một mở rộng. Quý Đông Thời rất tự tin với tay nghề của mình. Những thứ khác không dám nói, nhưng từng bước tiến lên, ít nhất anh có thể trả hết số nợ ngân hàng.

Anh tiếp nhận thân thể của nguyên chủ, giúp cậu ta trả nợ, cũng coi như hợp lẽ.

Trong bếp, chiếc nồi đặc biệt phát ra tiếng "tích" nho nhỏ, Quý Đông Thời biết canh bồ câu đại vương đã hầm xong.

Anh chạy tới, nhấc nắp nồi lên, lập tức một luồng hương thơm nồng đậm xộc thẳng vào mặt. Thịt bồ câu đã ninh nhừ, nước canh vàng óng ánh, lăn tăn gợn sóng, mặt nước còn phủ một lớp ánh sáng mỏng nhẹ. Quý Đông Thời hít sâu một hơi, không kìm được nhanh tay múc một bát canh, chẳng buồn đợi nguội, thổi qua loa vài cái rồi bưng lên uống luôn một ngụm.

Canh bồ câu tươi ngon ngọt dịu, hoàn toàn không dính chút mùi tanh, vừa trôi xuống cổ họng, dạ dày cũng ấm áp hẳn lên.

Quý Đông Thời nheo mắt đầy thỏa mãn, cảm giác cuối cùng cũng thật sự sống lại rồi.

Thịt bồ câu cũng đã hầm mềm đến mức tơi ra khỏi xương. Anh nếm thử một miếng, không những không hề khô xác vô vị mà ngược lại còn càng mềm mại thơm nức, khác hẳn so với thịt bồ câu trên địa cầu sau khi hầm canh. Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra lý do, cuối cùng đành quy hết công lao cho thể chất đặc thù của động vật trên tinh cầu Leicester.

Quý Đông Thời chia thịt bồ câu thành hai phần. Một nửa anh nhanh gọn giải quyết sạch sẽ, phần còn lại thì xé nhỏ, cho vào dụng cụ lấy ra từ khoang đóng gói, chan ngập nước canh thơm nức rồi ấn nút khởi động.

Dưới ánh sáng đỏ nhấp nháy của thiết bị đóng gói, từng bọc nhỏ đựng đầy thịt bồ câu lần lượt được đưa ra khỏi cửa xuất. Năm phút sau, anh đã thu hoạch được đúng năm mươi gói nhỏ.

Cảm tạ công nghệ đen của tinh cầu Leicester, dùng thiết bị đóng gói này, bất kể nhiệt độ môi trường ra sao, dù không thêm bất cứ chất bảo quản nào, cũng có thể giữ được thực phẩm tươi ngon suốt ba ngày.

Quý Đông Thời mở quang não, tìm tới trang web giao dịch, làm theo hướng dẫn từng bước, nhẹ nhàng mở một cửa tiệm nhỏ. Anh đơn giản đặt tên cho nó là: Tiệm tạp hóa Địa Cầu.

Trên kệ chỉ treo duy nhất một mặt hàng——

Thịt bồ câu tươi ngon, mỗi gói 10g, áp dụng phương pháp chế biến đặc biệt, hương vị thịt thơm ngon đậm đà. Hành lý lý tưởng dành cho du khách hoặc người lữ hành, đi ngang qua tuyệt đối đừng bỏ lỡ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play