Người ấy là ánh dương, là tia nắng ấm áp soi gọi cả bầu trời giông bão, vừa rực rỡ như pháo hoa, lại tựa lòng biển cả, không chút xao động chẳng thể nào chạm tới đáy.
Trái ngược với sự lộng lẫy ấy, tôi chỉ là một con cá, tuỳ mặc cho dòng nước vây hãm, cá lại chẳng biết thân phận, ngây ngô đem lòng ngưỡng mộ cả ánh dương. Dẫu có gắng sức bơi bao nhiêu lâu, đến khi toàn thân rã rời, chiếc vây như sắp đứt lìa thì bản thân cá lại chẳng cách nào chạm tới ánh dương rực rở ấy - tựa một nỗi khát khao câm lặng, biết là vô vọng nhưng chẳng thể nào dứt bỏ.