---

Làn đạn lại yên tĩnh. Không quá vài giây sau, màn hình đã bị tiếng cười ầm ĩ và spam tràn ngập.

【??? Ha ha ha, bệnh tâm thần sao 】

【 Đây là "soái ca" giống ảnh đế mà mọi người nói sao? Đúng là nhan sắc mỹ miều nhưng tinh thần có vấn đề 】

【 Ta phục rồi ha ha ha ha ha ha ha 】

【 "Lão bà" chính là tiểu họa sao? Đừng nói nữa, ta cũng muốn làm lão bà cẩu 】

Những tràng "Ha ha ha ha" liên tục quét đầy màn hình, thậm chí còn che khuất cả mặt người dẫn chương trình.

Người dẫn chương trình cũng không ngờ lý do Dụ Cảnh Ngôn phong bế tham gia lại viết kiểu nội dung như vậy, đầu óc như bốc khói, cuống cuồng tìm cách cứu vãn:

“Vị diễn viên này rất hiếm khi nhận phỏng vấn hậu trường. Không ngờ hôm nay lại khai mở như thế này.”

【 Diễn viên? Là ai vậy 】

【 Đừng úp úp mở mở nữa, làm ơn nói đi, ta tò mò muốn chết 】

Người dẫn chương trình cười, lắc nhẹ tóc:  

“Kỳ thật, rất nhiều người đã đoán ra tên hắn trong làn đạn rồi, chỉ là mọi người không dám tin thôi.”

Nói đoạn, cô cố ý dừng lại 5 giây, rồi lớn tiếng tuyên bố:  

“Hắn chính là ảnh đế ba năm trước — người trẻ nhất từng đạt Kim Thưởng — Dụ Cảnh Ngôn!”

Màn hình lập tức cắt đến Dụ Cảnh Ngôn.

Người như khổng tước xòe đuôi cuối cùng cũng thu liễm vài phần, anh phất tay:  

“ Tôi là Dụ Cảnh Ngôn, rất vui khi lại được gặp mọi người.”

Ba giây sau ——

Trang web phát sóng trực tiếp… sập luôn!

Dụ Cảnh Ngôn quay đầu nhìn đạo diễn, ánh mắt dò hỏi: Có cần nói tiếp không?

Đạo diễn căn bản không buồn ngẩng đầu, tay run run nhận lấy bảng thống kê nhiệt độ chương trình từ trợ lý, khóe miệng suýt nữa nhếch lên tận trời xanh.

Dụ Cảnh Ngôn hơi cúi mi, lông mi khẽ rũ xuống, như bất đắc dĩ, lại như vừa lòng nguyện.

Không ai ngăn cản.

Vậy… tùy tiện chơi cũng được?

Anh lần nữa nhìn về phía màn hình, trịnh trọng nói:  

“Đúng như mọi người vừa nghe, lý do tôi nhận lời tham gia show này… là vì ở đây có người mình yêu thích.”

Nói xong, Dụ Cảnh Ngôn quay đầu nhìn sang.

Lạc Bạch Họa lập tức nâng cao cảnh giác, nhưng đã chậm.

Cổ tay cậu bị Dụ Cảnh Ngôn bắt lấy, kéo về phía mình. Môi Dụ Cảnh Ngôn nhẹ lướt qua mu bàn tay cậu, để lại một cảm giác ngứa ngáy.

“Anh nói rất đúng, phải không, thầy Lạc ?”

Trên sofa, năm người còn lại đều chết lặng, hai mặt nhìn nhau — không ai ngờ Dụ Cảnh Ngôn vừa lên sân khấu đã "chơi lớn" như vậy.

Kiều Diệp lỡ va ánh mắt với Cố Thừa, bỗng run lông mi, lén tránh đi ánh nhìn.

Lạc Bạch Họa chau mày, vội vàng rút tay về.

Nhưng kỳ lạ thay, nơi vừa bị hôn nhẹ vẫn còn tê dại, cảm giác ngứa ấy theo máu lan ra toàn thân.

Đôi tai Lạc Bạch Họa bất giác nóng lên, giọng lại lạnh lùng:

“ Tôi không hứng thú với… tình yêu xế bóng.”

Đây hoàn toàn là lời thật.

Tính theo tuổi thật, cậu đã hơn 300 tuổi.

Còn Dụ Cảnh Ngôn? Cùng lắm chỉ trông như 27-28 tuổi.

Trong Hoa Viên Chủ Thần, tiên thảo nhỏ tuổi nhất cũng còn lớn hơn Dụ Cảnh Ngôn vài thập niên.

Ở một góc không gian hệ thống, hệ thống 999 vẫn luôn lặng lẽ quan sát. Nghe thấy câu đó, suýt chút nữa nó không nhịn nổi bật cười.

—— Không phải tình yêu xế bóng thì là gì.  

—— Chủ Thần nhà ta đã hơn ngàn tuổi rồi, Lạc Bạch Họa mới vài trăm tuổi thôi!

【 Nhưng mà… 】 hệ thống nhỏ lẩm bẩm,  

【 Ký chủ nhà ta chắc chắn nghĩ mình là hoàng hôn rồi 】

Nó nhìn mặt Lạc Bạch Họa, hoa si trong chốc lát:  

【 Nhưng dẫu có là hoàng hôn, ký chủ cũng đẹp vô cùng 】

Vì một câu "tình yêu xế bóng" của Lạc Bạch Họa, làn đạn vốn đã nghẽn nay càng bùng nổ.

Dụ Cảnh Ngôn thu tay lại, trên mặt như có chút buồn bã:  

“Anh... Anh không ngờ em chê anh già.”

“Chỉ lớn hơn năm tuổi cũng không được sao? Anh còn từng nghĩ vì em mà đi sửa hộ khẩu đấy... Nhưng quen biết em nhiều quá, chắc không làm được rồi.”

Hắn rũ mắt xuống, hàng mi dài che khuất toàn bộ cảm xúc.

Vài giây sau, mắt hắn... đỏ lên.

Thấy vậy, Lạc Bạch Họa ngẩn người.

Ý cậu vốn không phải chê Dụ Cảnh Ngôn già, mà là chê chính mình cơ mà.

Chỉ là… cơ thể cậu ở thế giới này mới 22 tuổi, dễ gây hiểu lầm thôi.

Dụ Cảnh Ngôn… hình như thật sự thương tâm?

Lạc Bạch Họa bối rối mím môi, do dự vài giây rồi đưa tay chọc nhẹ Dụ Cảnh Ngôn:  

“Không phải ý đó… Anh rất tốt.”

"Thật không?" Dụ Cảnh Ngôn hỏi nhẹ.

Lạc Bạch Họa do dự gật đầu.

Vừa mới gật xong, trong chớp mắt, tay cậu đã bị đối phương khéo léo nắm trọn trong lòng bàn tay.

Dụ Cảnh Ngôn ngước mắt, đôi mắt không hề có chút bi thương nào, chỉ toàn tràn ngập quyến luyến.

"Anh biết mà, thầy Lạc trong lòng cũng có anh."  

Hắn cười, vừa nói vừa nghịch ngợm vuốt nhẹ đầu ngón tay cậu.

“……”

Người dẫn chương trình tinh mắt lập tức cắt hình!

Cô có linh cảm... ảnh đế chuẩn bị bị đánh rồi.

Quả nhiên, "Phanh!" — một tiếng vang vọng đại sảnh.

Lạc Bạch Họa mặt không cảm xúc, thu tay về, lạnh lùng xoa trán.

Dụ Cảnh Ngôn thì vừa lưu luyến độ ấm trên tay, vừa sờ sờ mũi, chắc chắn không bị gãy xương, rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

"Đúng là hung dữ," hắn lầm bầm, “May mà anh chịu đòn giỏi.”

Phòng livestream lóe lên một cái, hệ thống làn đạn cũng vừa lúc khôi phục.

Màn hình lập tức ngập tràn các loại bình luận:

【 A a a a Dụ Cảnh Ngôn!! Hai năm không đóng phim mà giờ chạy tới show BL hả? 】

【 Lão công, ngươi nhìn ta một cái đi! Fan đều sắp chết đói rồi! Mau quay phim đi màaaa 】

【 Hai năm không gặp, Dụ Cảnh Ngôn càng ngày càng soái 】

【 Không ai thấy kỳ lạ sao? Dụ Cảnh Ngôn với Lạc Bạch Họa quan hệ gì vậy? Sao lại thân thế? 】

【 Chắc chắn là kịch bản rồi 】

【 Đúng vậy, Dụ Cảnh Ngôn đâu phải loại người bốc đồng. Lạc Bạch Họa toàn làm mặt lạnh, chắc chắn là diễn 】

【 Lão bà đẹp quá, tình yêu xế bóng thật tuyệt ha ha ha 】

【 Cười chết mất, Dụ Cảnh Ngôn bị chê già kìa ha ha ha 】

Bên này làn đạn nổ tung, bên kia, mấy từ khóa hot search cũng điên cuồng chiếm top.

# Dụ Cảnh Ngôn tình yêu xế bóng  

# Ta rất tưởng vì ngươi sửa hộ khẩu

# Kinh! Dụ ảnh đế sau hai năm trở lại biến 1  

# "Ta cắn cp là thật sự" — rất đẹp, chủ yếu là vì lạnh lùng mà mê

Chưa đến năm phút, mấy hot search này đã chen lên top 5.  

Không ít người ăn dưa ngoài cuộc cũng tò mò mò vào xem, rồi sáng mắt chạy thẳng đến phòng livestream.

May mắn là server chưa bị sập.

Sau phần tự giới thiệu, người dẫn chương trình dự định tương tác với khán giả lần nữa, nhưng trên màn hình giờ toàn chữ đè lên chữ, căn bản không thấy gì rõ.

Bất đắc dĩ, cô đành thu microphone về, vẫy vẫy tập nhiệm vụ, chuyển sang phân đoạn tiếp theo:

“Ngày đầu tiên, chương trình chúng ta sẽ quay ở khách sạn. Từ ngày mai, sẽ chuyển tới sơn trang biệt thự. Mà phòng biệt thự, sẽ không phải mỗi người một gian. Có ai biết quy tắc không?”

Tô Nhiên Dật ngoan ngoãn giơ tay như học sinh tiểu học:

"Em biết!  

Chúng ta sẽ chơi trò chơi ở bể bơi. Ai tích điểm cao nhất sẽ được quyền ưu tiên chọn phòng biệt thự!"

Nghe vậy, Lạc Bạch Họa khẽ nhướng mi.

【 Bể bơi? 】  

Hắn lặng lẽ gõ hệ thống 999.  

【 Có phải chính là phân đoạn não tàn Tống Dao và Kiều Diệp gây ra kia không? 】

---

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play