Bộ trâm cài bằng vàng khảm ngọc bích viền xà cừ, được mang từ trong cung về, bày biện trên bàn. Nào trâm, nào thoa, nào hoa tai sáng lấp lánh, đẹp đến mức tưởng chừng như do bàn tay thần tiên tạo tác, toát lên vẻ xa hoa phú quý tột bậc.
Hổ Phách, thân là nha hoàn nhất đẳng, từng thấy qua không ít thứ quý giá, vẫn không khỏi cảm thấy bộ trang sức này tinh xảo tuyệt trần. Nàng cười nói với Phùng phu nhân: "Bộ trâm cài này quả thật lộng lẫy, tiểu thư đeo lên không biết sẽ xinh đẹp đến nhường nào."
Phùng phu nhân lại chẳng hề lộ vẻ đắc ý. Vừa nhìn thấy bộ trang sức bà đã nhận ra ngay. Đây là bộ trang sức mà năm xưa Nguyên thái phi khi còn được sủng ái, thường hay đeo mỗi khi trợ giúp quản lý lục cung.
Giờ đây, chúng lại được bày ra trước mắt bà, khiến bà như được quay ngược thời gian trở về yến tiệc đêm trừ tịch năm đó. Bà với tư cách là tân phụ, phải tiến cung thỉnh an. Nguyên phi khi ấy ngồi cao cao trên vị trí chủ tọa, từ xa nhìn xuống các mệnh phụ.
Lúc đó chỉ cảm thấy là chuyện thường tình, nhưng có phải vài năm nữa Bình An cũng sẽ đeo bộ trang sức này, ngồi ở vị trí chủ tọa trên cao. Hai mẫu nữ muốn gần gũi nhau cũng chẳng được.
Nghĩ đến đây, Phùng phu nhân đau lòng khôn xiết. Tám tháng nữa là đến ngày cưới... Không, giờ còn chưa đầy tám tháng, thật sự quá nhanh.
Nhưng đây là do Thánh thượng rộng lượng, không bắt Tiết gia phải gả nữ nhi vào tháng chạp, mà dời sang sau Tết. Ít nhất cũng để Bình An được đón một cái Tết trọn vẹn ở nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play