Nàng khẽ cúi đầu, coi như hành lễ, miệng nói: “Phụ thân, mẫu thân.”
Thiếu nữ vẫn còn chút không quen, giọng nói nhẹ nhàng, phát âm rõ ràng. Nhưng Phùng phu nhân nghe thấy, lại giống như từ trong mơ truyền đến, chấn động tâm can.
Phùng phu nhân nắm chặt tay Hổ Phách, may mà vẫn giữ được bình tĩnh. Nhưng bà cũng không kịp nghĩ nhiều, hai tay nắm lấy tay Bình An. Bà kìm nén nước mắt, vô thức gật đầu, rồi lại gật đầu, một câu cũng không nói nên lời.
Tiết Hãn trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, nói: “Tốt, tốt, trở về là tốt rồi. Trước tiên đi bái kiến lão thái thái, người cũng rất nhớ con.”
Một đoàn mười mấy người đi vào trong phủ.
Phùng phu nhân nắm tay Bình An, sợ nắm quá chặt nên chỉ dùng ngón tay cái xoa xoa mu bàn tay Bình An. Trên mặt bà cố kìm nén cảm xúc, chỉ đỏ hoe mắt, lòng bàn tay lại hơi ẩm ướt.
Bình An nghiêng đầu nhìn bà.
Bàn tay của Phùng phu nhân rất khác với tay Chu thị ở Hoàn Nam. Bà là phu nhân chủ mẫu nên tay không có vết chai mà mềm mại mịn màng.
Chỉ có một điểm giống nhau, đều ấm áp và mạnh mẽ như vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play