Thái giám khiêng kiệu nghe thấy lời của Dự Vương Bùi Thuyên, hiểu ý liền đặt kiệu xuống, lùi sang một bên.
Lưu công công cũng không dám nói gì thêm trước tác phong khác thường của chủ tử. Hắn nén sự kinh ngạc, vùi đầu thật sâu xuống ngực, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim*.
*Ý chỉ giữ im lặng, không để ý đến chuyện xung quanh.
Chiếc kiệu này làm bằng gỗ tử đàn, kiểu dáng ghế dựa bình thường, rất rộng rãi. Dù sao cũng là kiệu một người, không phải kiệu đôi. Thiếu niên kia nói “lên đây” nhưng hắn không nhúc nhích, ghế kiệu không có chỗ thừa.
Nếu là cô nương có tâm tư khác, lúc này e rằng mặt mày đã đỏ bừng vì xấu hổ.
Bùi Thuyên nhìn Bình An.
Gương mặt trắng nõn của Bình An ửng lên sắc hồng rực rỡ nhưng không phải vì xấu hổ, mà vì nàng đã đi một quãng đường dài cho nên mệt rồi. Từ trong ra ngoài đều lộ ra vẻ hồng hào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play