Tiểu Bình An vẫn bị từ chối, không được xem vết thương.
Lưu công công mời Bình An ra ngoài, vừa nén cười vừa giải thích: "Nhị cô nương, Điện hạ chỉ sợ quá máu me, để cô nương nhìn thấy sẽ không dễ chịu."
Bình An hơi phồng hai má trắng nõn căng tròn, giống như chú chim sẻ núi tuyết xù lông trắng.
Lưu công công biết Bình An có chút không vui.
Chuyện này rất hiếm thấy vì Nhị cô nương vốn là người có tính tình tốt. Hắn không khỏi tiếc nuối, đáng tiếc Vương gia không nhìn thấy, nếu không nhất định sẽ véo má nàng.
Tuy nhiên, cảm xúc của Bình An đến nhanh mà đi cũng nhanh. Nàng vốn đang đi ra ngoài sân, chợt chú ý đến điều gì đó, đột nhiên dừng bước.
Lưu công công cũng dừng lại theo: "Sao vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT