Hắn chỉ có nắm chắc tất cả mọi thứ trong tay mới cảm thấy an tâm.
Nỗi mất mát của Bình An lại giống như một đám mây đen nhàn nhạt, không đậm đặc nhưng lại bất chợt xuất hiện trong một ngày xuân trong sáng, khiến người ta vừa nhìn thấy trong lòng liền khó chịu.
Cảm giác khó chịu này vượt quá tầm kiểm soát của hắn.
Cho nên, nếu muốn dưỡng phụ dưỡng mẫu của Trương gia sống ở kinh thành để xoa dịu nỗi mất mát của nàng, không phải là không thể.
Nhưng ánh mắt Bình An trong trẻo thuần khiết như dòng nước xanh biếc, lẳng lặng nhìn hắn.
Không biết là lần thứ mấy hắn có cảm giác mình bị đôi mắt này gột rửa. Bùi Thuyên sờ sờ đuôi mắt nàng, hỏi: "Nàng không muốn sao?"
Bình An lắc đầu, nàng khẽ nói: "Bọn họ trở về làm ruộng, phải ăn gạo thơm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT