Đoàn người Vĩnh Quốc Công phủ tuy đã rời khỏi con phố kia, Bình An vẫn thường xuyên nhìn về phía những món đồ mình đã mua, thỉnh thoảng còn dừng bước đếm đi đếm lại.
Đếm xong, Bình An khẽ thở phào một tiếng: “Không mất.”
Thải Chi và Thanh Liên hiểu ra, Ngọc Cầm đã gợi lại cho Bình An một vài ký ức không vui, khi con thỏ trắng bị mất, Bình An đã hồn xiêu phách lạc một thời gian.
Dù sao cũng ở ngoài đường lớn, mấy người bọn họ vừa nhìn đã biết là người nhà quyền quý, thật sự có vài tên trộm vặt chuyên nhắm vào họ.
Thải Chi do dự, có nên bảo người mang những món đồ đã mua về phủ trước hay không.
Nhìn kỹ lại, một cỗ kiệu như xé màn sương mà đến, trần xe làm bằng gỗ xích kim quý giá, khảm ngọc tinh xảo, màn che bằng lụa hồng vân thượng hạng, họa tiết mây trôi mềm mại. Bốn phu kiệu nâng kiệu, bước chân vững chãi, lướt đi giữa phố xá đông nghịt người, những dải cờ rủ bên kiệu vẫn không hề lay động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play