Không lâu sau, Di Đức Viện nhận được ba người tuyết nhỏ.
Người tuyết chỉ to bằng bàn tay, dùng đậu đen làm mắt, cành cây làm tay, mỗi một cái đều ngốc nghếch đáng yêu, vô cùng thú vị.
Tuyết Chi nói: "Lão thái thái, tuyết rơi rồi, các cô nương ở bên ngoài nặn người tuyết, đặc biệt mang đến cho lão thái thái ngắm."
Tần lão phu nhân buông chuỗi hạt, mặt mày nghiêm nghị: "Lớn từng này rồi còn nghịch tuyết, đừng để bị cảm lạnh."
Tuyết Chi nói: "Chẳng phải vì hị cô nương chưa từng thấy tuyết sao."
Tần lão phu nhân miệng thì nói vậy, nhưng nhìn ba người tuyết lớn nhỏ khác nhau, hình dáng mỗi người một vẻ, trong mắt bà lộ ra một tia ý cười không dễ nhận thấy.
Mười mấy năm nay, không phải Di Đức Viện chưa từng nhận được tâm ý của con cháu, nhưng mỗi lần bọn họ đều chọn lựa rất cẩn thận, như mạt ngạch* hay kinh Phật, sợ làm lão phu nhân không vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play