Bình An biết, Vương gia là người ngay cả lau vết mực cũng không thành thạo, sẽ làm trên mặt nàng dính đầy mực. Giờ hắn lại đang bị thương, chắc chắn càng lau không khéo.
Ngốc nghếch! Nhưng không sao nàng biết lau, nàng có thể tự lau.
Bùi Thuyên: "..."
Hắn nghiêng người về phía nàng, ngón tay khẽ giữ lấy cằm nàng, cố định khuôn mặt nàng, nói: "Hôm nay không bắt nạt nàng."
Khi chiếc khăn lụa hạ xuống, Bình An bất giác khép hàng mi dài lại.
Chiếc khăn mềm mại lướt nhẹ từ dưới mắt nàng xuống đến cằm nàng.
Trên người Vương gia có một mùi thuốc, hòa quyện cùng hương thơm của núi rừng khi gió thoảng qua ngọn cây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT