Lần đầu tiên làm việc này khiến cô bật khóc.
Đến khi đã kết thúc Giang Ninh vẫn còn run rẩy, khóc thút thít, nếu là cậu thiếu niên của thời niên thiếu bồng bột chỉ sợ đã bắt nạt cô thêm một hồi nữa không buông. Nhưng đã là người đàn ông 30 tuổi, tự có sự khắc chế nhất định. Dục vọng điên cuồng gào thét muốn thoát ra, cuối cùng vẫn đè nén được, nhiệt độ hừng hực, nóng hổi từng chút tiêu tán. Anh dừng lại một chút mới cẩn thận lui ra ngoài. Định bật đèn để thu dọn lại cục diện, Giang Ninh lập tức vươn tay ôm lấy vai anh.
Lâm Yến Thù cúi đầu hôn lên mắt cô: “Sao lại khóc? Em có đau lắm không?”
Nếu như thước đo hạnh phúc đời người cao nhất là 100 điểm, thì giây phút tình tự vừa rồi giữa hai người, đối với anh mà nói chính là 101 điểm. Dùng hai từ hạnh phúc, viên mãn cũng không thể lột tả hết được tâm trạng Lâm Yến Thù. So với tưởng tưởng trước đó dễ chịu hơn 1000 lần. Lâm Yến Thù cong môi, giọng nói hơi khàn khàn: “Thoải mái không?”
Giang Ninh chôn mặt trong lồng ngực anh, đầu ngón tay chạm lên lưng Lâm Yến Thù, thoáng run rẩy: “Anh định đi đâu?”
Lâm Yến Thù áp lên tai cô thì thầm nói: “Bắn ra giường rồi.”
Giang Ninh lúc này mới xấu hổ đẩy anh ra. Lâm Yến Thù bật cười thành tiếng, bật đèn thu thập đâu vào đó sạch sẽ. Giang Ninh quay lưng về phía anh. Đừng cong tinh tế, mảnh mai, làn da trong trẻo, trắng ngần phô bày đẹp đẽ dưới ánh đèn vàng dìu dịu. Anh ôm lấy cô. Cánh tay Lâm Yến Thù không tiện lắm, khẽ hôn lên phần gáy của Giang Ninh, nhẹ nhàng nói: “Quay lại đây, nhìn anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT