Buổi tiệc kết thúc, tân khách lần lượt ra về. 
Bà Giang Mai ngồi trước bàn, nhấp một ly rượu, chị hai của bà - bà Giang Lan ngồi ngay đối diện, liếc nhìn em gái, khẽ than thở: “Lễ kết hôn của Chi Chi kết thúc rồi, không hiểu sao Ninh Ninh và bạn trai vẫn chưa đến? Làm chị mà thế đó.”
“Sau những việc các người đã làm với con bé, còn mặt mũi đòi Ninh Ninh tới đây sao? Bà Giang Mai bật cười, châm biếm nói: “Đúng là mặt dày thật, nói ra mồm lời này mà không biết ngượng.”
Cả bàn ăn rơi vào yên tĩnh, bà Giang Mai đặt chén rượu xuống, đứng lên, sửa lại búi tóc: “Nếu như không phải mẹ còn sống, tôi cũng chẳng muốn nhìn thấy mặt các người thêm phút nào nữa.”
“Giang Mai có phải cô uống quá chén rồi không? Nói năng hàm hồ. Chúng tôi đối xử với Giang Ninh không tốt chỗ nào? Lần trước tôi còn tốt tính giới thiệu đối tượng xem mắt cho con bé. Con bé ấy thì hay rồi…”
“Chị còn không biết xấu hổ đề cập đến chuyện này? Tên rác rưởi chị giới thiệu cũng được xem là đối tượng tốt để cháu gái xem mắt à? Thứ khốn nạn đó chị tự giữ lấy mà dùng.” Bà Giang Mai không uống nhiều, nhưng có vẻ hơi chếnh choáng, bà loạng choạng vịn bàn đứng lên: “Tôi coi các người là người thân, là ruột thịt, còn các người, các người coi tôi là cái gì? Đối xử tốt với Ninh Ninh? Năm đó các người coi thường mẹ góa con côi chúng tôi, ăn trộm tiền sinh hoạt tôi gửi cho con bé. Nhiều năm như thế, những việc bỉ ổi các người làm…”
Giang Ninh đoán chừng không tới, bà nên tìm lý do rời đi, bằng không sau hôm nay quả thực thật khó nhìn mặt nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play