“Làm gì có ai lại thề thốt vào lúc này chứ?” Thẩm Vân Đường khẽ xoay người muốn xuống giường, “Ngươi vẫn cứ như trước đây, tính khí…” Y còn chưa kịp quay hẳn người thì đã bị Trình Diệp Nhiên kéo trở lại. Trình Diệp Nhiên cúi đầu, dán sát vào cổ y, làm nũng: “Tin ta đi, cho ta thử xem.”
Hắn nói giọng như một chú cún con đang làm nũng, vừa mềm mỏng lại vừa đáng yêu, chóp mũi còn cọ cọ lên nốt ruồi đỏ trên cổ Thẩm Vân Đường, dỗ dành hết mức. Thế nhưng tay lại không thành thật, hai chân càng là gần như bá đạo mà đè lên chân y, mạnh mẽ tách ra.
Thẩm Vân Đường nhắm mắt lại, thầm nghĩ loại chuyện này nào có gì đáng vui, chỉ cần nhịn một chút, qua đi thì thôi.
Trình Diệp Nhiên nâng mặt y lên, nhẹ nhàng hôn môi, bàn tay ôm lấy eo nhỏ nhắn, ngón tay mơn trớn trên làn da nhẵn mịn khiến y không khỏi ngứa ngáy.
“Đừng hôn nữa, đừng lãng phí thời gian.” Thẩm Vân Đường thấy thật xấu hổ, rõ ràng y định để chuyện này cứ thế lướt qua, một người chiếm đoạt một người, là giày vò, là đau đớn. Thế nhưng Trình Diệp Nhiên cứ thế nỉ non, dịu dàng đến mơ hồ, khiến không khí nhiễm đầy ái muội.
“Ta muốn hôn, chẳng lẽ không thể thân mật một chút sao?” Giọng Trình Diệp Nhiên như tủi thân, như cún con bị bỏ rơi, nhưng ánh mắt lại giống như dã cẩu đang tìm mồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT