“Ta còn chưa thay quần áo, sẽ làm dơ mất.” Thẩm Vân Đường vừa duỗi tay định kéo hắn qua, vừa nói tiếp, “Ngươi cũng vậy, mau thay bộ khác đi…”
Hắn còn chưa dứt lời đã bị Trình Diệp Nhiên kéo tay lại, cả người mất thăng bằng đổ nhào vào lòng y. Nếu là giường cũ của hai người trước kia, cú ngã này thể nào cũng làm cằm đập đến sưng đỏ. Nhưng lần này cảm giác lại rất khác—rất mềm mại, tựa như rơi vào một đám mây, không hoàn toàn mềm nhũn, mà có lực nâng đỡ. Toàn thân Thẩm Vân Đường như được ai đó ôm lấy, bao mỏi mệt liền tan biến.
“Sao rồi, vừa nằm xuống liền muốn nhắm mắt ngủ luôn phải không?” Trình Diệp Nhiên khép mắt lại, như thể đã trở về nhà mình. “Đệm nhà ta chính là loại này, chỉ là giường còn lớn hơn nữa, nằm còn thích hơn. Sau này có dịp ngươi đến nhà ta, nhất định phải nằm thử một chút.”
“Ta đến nhà ngươi nằm giường ngươi làm gì? Ngươi chẳng phải ghét nhất là có người lạ vào phòng sao?” Thẩm Vân Đường nhớ rõ Trình Diệp Nhiên khi trước không cho ai bước chân vào nhà, còn cố tình khóa chặt cửa lớn, mỗi gian phòng đều có ổ khóa riêng, hễ ra ngoài là khóa hết cửa nẻo, đến cả đêm ngủ cũng không quên khóa phòng.
“Ngươi có thể giống người khác sao?” Trình Diệp Nhiên buột miệng thốt ra, rồi mới sực nhận ra.
Ở thế giới cũ, y đặc biệt ghét có ai vào phòng mình, vì đó là không gian riêng, từ bé tới lớn không có bạn bè nào được phép bước vào. Cha mẹ có thể vào, nhưng tuyệt đối không được nằm lên giường. Họ cũng tôn trọng y, chưa bao giờ chạm vào giường y nằm. Vậy mà giờ đây, y lại mời Thẩm Vân Đường tới nhà mình, còn để đối phương nằm trên giường mình! Nếu mấy người bạn thân biết được, thể nào cũng nói y trọng sắc khinh bạn. Cha mẹ mà biết, liệu có nghi ngờ y đang yêu không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT