Thẩm Vân Đường coi hắn như người một nhà, vậy mà hắn lại không nói lời nào đã bỏ đi. Trên đường quay về, hắn còn nghĩ liệu Thẩm Vân Đường có khóc không. Đến lúc trở về nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của y, hắn chỉ hận không thể tát cho mình một cái. “Ta thật đáng chết mà.”
Hắn chạy vào trong nhà, định dỗ dành Thẩm Vân Đường một phen, lại thấy y ném cho hắn một bộ y phục:
“Mau thay đồ đi. Ngươi mặc rách nát thế kia còn chưa đủ khiến ta mất mặt sao? Còn cả người với tóc bẩn thỉu thế kia, nhanh đi tắm rửa, đừng làm bẩn nhà.”
Thẩm Vân Đường liếc hắn một cái, thấy trên người không có thương tích gì thì thầm thở phào, nói:
“Thôi được rồi, ta đi nấu nước ấm cho ngươi, ngươi qua ăn chút gì đi, trong bếp còn ít cơm thừa buổi sáng.”
Trình Diệp Nhiên mở nắp nồi, bên trong là cháo rau còn ấm, lại còn có trứng đánh nổi, nhìn sao cũng không giống cơm thừa, rõ ràng là cố ý để phần hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play