Từ thôn bọn họ đến thôn bên cạnh có hai con đường, một đường phải qua núi, bắc ngang một cây cầu treo; đường còn lại là đường bằng phẳng. Trương bá lại chọn nhảy sông từ cây cầu treo kia. Khi bọn họ chạy đến nơi, bên cầu đã tụ tập không ít người. Dưới cầu là dòng sông nước chảy xiết, nếu rơi xuống, không chết cũng bị cuốn trôi mất tích.
Vài đứa nhỏ hiếu động chen chúc một góc hò hét:
“Chắc là biết xấu hổ rồi, không còn mặt mũi sống tiếp.”
“Tớ biết, trong sách có viết, cái này gọi là sợ tội tự sát.” Một đứa hay đọc sách chỉ tay về phía Trương bá mà nói.
“Không sao đâu, ngươi về đi, chỉ là mấy món vụn vặt, không đáng bao nhiêu tiền, chúng ta bỏ qua, ngươi đừng nghĩ quẩn.” Một thím mềm lòng khuyên nhủ.
“Vụn vặt cũng là đồ mua bằng tiền! Nhà ai mà chịu nổi hắn trộm cắp kiểu này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT