Mấy ngày nay, Thẩm Vân Đường luôn cảm thấy ánh mắt người trong thôn nhìn mình thật kỳ lạ. Khi họ tới mua đậu hũ, ánh nhìn không giống trước kia, lại hay liếc mắt về phía trong nhà. Về sau, việc buôn bán đột nhiên trở nên lạnh nhạt. Dù người vẫn đông, nhưng phần lớn không phải tới mua đậu hũ, mà là tới xem hắn. Những ánh mắt đó mang theo cảm xúc khó lường — như là chế giễu, như là trách móc, cũng có phần khinh thường.
Nhìn mãi những ánh mắt đó, trong lòng hắn nghẹn khí mà chẳng thể làm gì. Người ta không nói gì, hắn cũng không thể đuổi khách đi, đành âm thầm tức giận.
Chiều hôm đó, Trình Diệp Nhiên đang chuẩn bị khóa cửa đi cùng hắn lên núi đốn củi. Vừa định khóa cửa thì đi ngang qua mấy vị thím trong thôn. Các thím tụ lại, lời lẽ đầy ẩn ý:
“Tiểu Trình này, sống yên ổn mới là quan trọng nhất. Có bao nhiêu tiền cũng không bằng phu phu hòa thuận, ngày tháng bình yên đâu con ạ.”
Trình Diệp Nhiên nghe vậy mặt đầy mờ mịt, thầm nghĩ: Hai người bọn họ cãi nhau mà cả thôn đều biết rồi sao?
Trước kia từng nghe nói trong thôn có một nơi chuyên truyền tin tức, nhà ai có chuyện gì cũng khó giấu. Không ngờ mới cãi nhau mấy câu mà cả thôn đã hay, còn phái mấy vị thím tới khuyên giải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play