Đường đệ còn liếc nhìn đồ ăn bày ra trước mặt bọn họ một cái, lại liếc mắt nhìn sân nhà, cảnh tượng lộn xộn chẳng khác gì kiếp trước. Cũng may lần này người phải gả cho Hạ Tiểu Ngũ là hắn, còn người phải chịu cảnh khổ cực, ăn bữa đói bữa no kia không phải là hắn nữa mà là đường ca. Chỉ nghĩ đến thôi hắn đã thấy sướng tê cả người.
“Các ngươi ăn thế này thật à?”
“Chẳng phải ở nhà cũng ăn như vậy sao? Lẽ nào ta vừa đi, trong nhà liền có cơm ngon rượu ngọt?” Thẩm Vân Đường lạnh nhạt đáp.
“Cũng không phải, ta chỉ thấy đã lấy chồng rồi, mà ăn uống cũng chẳng khác chi ở nhà, vậy còn gì gọi là ý nghĩa?” Đường đệ hừ nhẹ một tiếng, lại chỉ tay về phía cổng lớn: “Cái cổng này cứ mở toang như thế à? Nhỡ đâu hôm nào lại có con chó điên nào xông vào thì sao?”
Hắn cố ý nhắc đến chó điên – con chó ấy chính là thứ đã thay đổi vận mệnh của Thẩm Vân Đường. Nó chắc chắn là cơn ác mộng lớn nhất đời Thẩm Vân Đường, chỉ cần nhắc đến là cũng đủ khiến hắn khó chịu cả người. Ít nhất kiếp trước là như vậy, kiếp này cũng nên đến lượt đường ca nếm mùi khổ sở ấy rồi.
Hơn nữa, hắn vẫn luôn cho rằng đường ca thầm thích Hạ Tiểu Ngũ, giờ nhìn đường ca trong lòng chắc đang ghen đến nổ phổi vì bị hắn cướp mất người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play