Trong khoảnh khắc ấy, ngân quang rực rỡ, xé rách không gian, mang theo sát khí lạnh lẽo. Một roi quất xuống hất văng bốn năm người, chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, thân hình đã bay vọt ra ngoài, rơi tõm xuống hồ nước, để lại một vệt máu trên mặt đất.
Lục Khang từng nếm qua một roi kia, đến nay vẫn còn kinh hồn táng đảm, chỉ cần nhìn thấy Tạ Khinh Phùng giơ tay, sắc mặt đã trắng bệch như giấy. Thế mà đối phương chẳng chút lưu tình, ánh mắt lạnh lẽo rơi xuống người gã.
Tạ Khinh Phùng bước lên một bước, roi trong tay nhẹ nhàng lướt qua mặt đất, lạnh nhạt mở miệng: “Ta đã nói rồi nếu còn muốn sống, lần sau gặp ta, tốt nhất nên biết đường mà cút thật xa.”
“Bang!” Một roi quất xuống mang theo nội lực cuồn cuộn, chớp mắt đã xé rách môn phục của Lục Khang, kéo theo từng mảnh da thịt đỏ au, máu tươi văng tung tóe.
Lục Khang rú lên một tiếng thảm thiết, lăn lộn trên đất như chó chết, nước mắt nước mũi đều chảy ra, chẳng còn chút tôn nghiêm của thiếu chủ Lăng Tiêu Đường.
Nguyên Anh tu sĩ thấy chủ nhân bị thương, cả kinh thất sắc, vội vàng lao lên cản roi. Nhưng chưa kịp ra tay, một roi khác đã vung ngang quét tới, đánh thẳng vào bả vai hắn.
“Rắc!” Tiếng xương gãy vang lên giòn giã, gã ta loạng choạng lui lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt kinh hoàng như gặp quỷ.trừng mắt nhìn Tạ Khinh Phùng: "Ngươi là ai?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play