Thẩm Nghĩa vừa nhìn ánh mắt khó xử của đội trưởng dân quân, đã biết anh ta đang lo lắng điều gì, liền nói:
"Tôi và Hồng Quân đều đã từng ra trận, rất quen thuộc với súng. Nếu giao súng trường cho hai chúng tôi dùng, chúng tôi có thể giúp được rất nhiều ."
Đặng Minh Hạo cũng vội giơ tay, đây là súng đấy, chỉ mấy năm nay mới được sờ vào, nếu bỏ lỡ cơ hội này, có lẽ sau này cũng không còn cơ hội động vào súng như vậy nữa.
"Các anh cũng thấy độ chuẩn xác ngắm bắn của tôi rất tốt rồi, tôi cũng có thể giúp được.
Chúng ta có năm khẩu súng, nếu mỗi người đều bắn chuẩn, đối phó với mười mấy con lợn rừng này thôi, chắc chắn là chuyện dễ dàng."
Đội trưởng dân quân vẫn còn hơi do dự, nhưng Tần Uyển nói:
"Bây giờ những con lợn rừng đó vẫn chưa bắt đầu tấn công Lục Vân Tiêu, nhưng qua một lát nữa thì không chắc được. Không còn thời gian do dự nữa, chúng ta mau đi thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT