“Thính giác và khứu giác của cháu rất nhạy cảm, có thể nghe thấy những âm thanh nhỏ và ngửi thấy mùi lạ rất nhạt từ xa. Mang cháu đi theo, cháu có thể bảo đảm an toàn cho mọi người.”Tần Uyển nói với đội trưởng dân quân.
Đội trưởng dân quân nhíu mày, vừa định nói thì Đặng Minh Hạo đã gật đầu tán đồng:
"Đúng vậy, chúng tôi thường xuyên lên núi cùng nhau, mỗi lần có đồng chí Tần dần đường, chúng tôi tránh được rất nhiều lần nguy hiểm.
Thậm chí có hai lần, từ rất xa cô ây đã nghe thấy tiếng chân của lợn rừng, ngửi thấy mùi đặc trưng của lợn rừng và đã dẫn chúng tránh được hai con lợn rừng lớn."
Thẩm Nghĩa và Quý Hồng Quân cũng từng chứng kiến tài năng của Tần Uyển, họ cũng lập tức phụ họa:
"Đúng vậy, trong thời tiết thế này có người như cô ây đi cùng, thật sự có thể giúp chúng ta nhanh chóng tìm thấy Lục Vân Tiêu, còn có thể giúp chúng ta tránh nguy hiểm."
Thẩm Nghĩa và Quý Hồng Quân vừa mới cho biết thân phận, họ đều là những người xuất ngũ từ quân đội. Hai người lính này đã nói vậy, có lẽ Tần Uyển thật sự có tài năng này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT