Thanh niên trí thức ở đội sản xuất Thắng Lợi tuy không bị đói, nhưng thịt một tháng chỉ được ăn một lần, còn phải mọi người cùng nhau góp tiền góp tem phiếu mới mua được, bình thường căn bản không được ăn.
Ai cũng muốn ăn thịt, vì thế lời nói của Vương Minh Châu và Trương Bảo Nhi, mọi người nghe thấy vậy đều cúi đầu làm như không nghe thấy.
Đôi đũa Lý Oánh Oánh đưa về phía món thịt cứ thế cứng ngắc dừng giữa không trung, cuối cùng đành không cam lòng thu đũa về, rồi ngồi trên ghế sụt sùi.
Mọi người đều ngon miệng ăn món thịt, căn bản chẳng ai để ý đến cô ta.
Lúc này, ăn được miếng thịt vốn đã không dễ, người khác sẽ không vì cô ta khóc mà nhịn ăn cho cô ta mấy miếng.
Lý Oánh Oánh nhìn mọi người ăn ngon lành, trong mắt lóe lên tia căm hận, nhưng lại đói quá, cuối cùng đành vừa rơi nước mắt vừa gặm bánh ăn rau.
Ăn xong cơm trời đã tối, nghĩ đến bên đội trưởng có lẽ đã ăn xong cơm rồi, Lý Nhược Lan và Đặng Minh Hạo mới cầm đèn pin, hỏi mấy thanh niên trí thức cũ nhà đội trưởng ở đâu, rồi đến nhà đội trưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT