Để che mắt người khác, dù hành lý của hai người trông xếp to đùng nhưng bên trong chỉ đựng chăn bông và quần áo bông, khi ngồi lên vẫn khá thoải mái.
Tuy vậy, đến trấn Bình An, Lý Nhược vẫn bị đau mông ê ẩm, cái cảm giác như bị xóc đến sắp rã người.
Từ trấn đến thôn Tiến Lên còn phải đi một đoạn nữa, nhưng lần này họ không may mắn thế, không còn máy kéo chở họ chỉ có thể đi bộ.
Đội trưởng mỗi đội đều dắt một xe bò đến đây đợi, Lý Nhược Lan trực tiếp đến chỗ đội trưởng đội Thắng Lợi báo danh, rồi đặt hành lý lên xe bò.
Lý Nhược Lan tranh thủ lúc chưa xuất phát, vội vàng hoạt động một chút, rồi lại đi toilet với Tần Uyển và Chu Thắng Nam, khi về cô vội uống mấy ngụm nước linh tuyền, lúc này mới thấy toàn thân nhẹ nhõm, thoải mái hơn không còn đau đớn nữa.
Đặng Minh Hạo cũng uống mấy ngụm khôi phục thể lực.
Còn những người khác thì không được tốt như vậy, nghe không có xe ngồi, ai nấy đều bức bối, mặt đều xanh lét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play